|
Trịnh Công Sơn xương vai cụng với vai xương đứng phơi mặt giữa lòng đường tuyết bay chia đều hơi ấm hai tay cả hai, khoảnh khắc, thơ ngây vô cùng |
|
Trịnh Cung cơm dày, cơm mỏng thơm tho dù nhai hay ngậm , nhỏ, to : thiên đàng ly bia tôi rỗng góc bàn bạn còn lững thững tham - quan, gật gù |