Cuc Sng Cao Tui

 

 

 

 

 

 

 

 

đám anh chị cao tuổi

nơm nớp lo từng ngày

người vờ b́nh thản

kẻ giả phây phây

 

điện thư gởi nhận

không nệ thân

đồng tuổi gần đồng cảnh

như đồng bệnh tương lân

 

ḍng viết chở tâm sự

về sức khỏe, dưỡng sinh

mách với bạn, mục đích

tự nhắc nhở chính ḿnh

 

đọc nhiều thấy thú

vui tay ép thành vần

đại khái như nói lối

giúp dễ thuộc ḷng dần:

 

không buồn phiền hại phổi

không vui quá hại tim

tức giận: gan dễ hỏng

lo sợ: yếu thần kinh

 

nghĩ nhiều: tỳ, năo yếu

căi nhiều: hao hơi

ăn nhậu nhiều: tức bụng

ngủ: dễ thôi

 

mỗi ngày nên vận động

thả cặp chân rong chơi

cặp mắt nhận vẽ đẹp

từ vạn vật, con người

 

phải biết giữ ḥa nhă

môi mắt biết cách cười

trái tim cho nhận

luôn chân thành yêu đời

 

phải trân quí t́nh bạn

t́nh anh em xóm làng

t́nh yêu lẫn t́nh dục

điều ḥa thật nhịp nhàng

 

đừng phong ḿnh thượng đế

đừng đày ḿnh tay sai

giá trị sự tồn tại

tùy nhân cách, kéo dài

 

bạn c̣n dặn kỹ

quên đi tuổi thọ ḿnh

quên luôn những bệnh tật

sống thảnh thơi hết ḿnh

 

nhiều điều nghe lẩm cẩm

nhưng không chừng không :

ăn chống áp huyết

ăn hành pḥng ung thư !

 

thật ra c̣n nhiều lắm

những kinh nghiệm người xưa

cổ nhân hơi yểu

nhưng cứ nghe không thừa

 

nhiên, như đă nói

những vàng ngọc nêu trên

không từ tôi

từ nhiều người nêu lên

 

tạ ḷng người đồng tuổi

gởi đều không hạn kỳ

đặc biệt tạ ông bạn

gởi sức sống xuân th́

 

Luân Hoán

03-12-2011

 

 

Chuyn Tào Lao

 

 

 

 

 

 

 

 

vợ tôi bạn

hơn hai tuổi, cùng quê

chung một xứ tị nạn

làm chung sở, chung nghề

 

vợ chồng hạnh phúc

ngang ngang vợ chồng tôi

mỗi nhà nuôi bốn nhánh

mầm xanh của cuộc đời

 

ông chồng phúc hậu

từng đeo ba mai vàng

miệng lưỡi nhanh nhẩu

dân trường tây đàng hoàng

 

nếu chức tiếu hậu

thừa sức lên ngôi

hầu chuyện không cẩn thận

cười bể bụng như chơi

 

bỗng dưng nghỉ việc

chúng tôi cũng dọn nhà

vẫn chung thành phố

như cách nhau đă hơi xa

 

gần đây liên lạc lại

nhiều thay đổi bất ngờ

vợ chồng đoạn tuyệt

nhẹ nhàng như chiêm bao !

 

mỗi người đi mỗi ngă

không ai nửa riêng

tự do hạnh phúc

không bị ai làm phiền ?

 

chuyện lẻ đôi lẻ bạn

bên xứ này khá nhiều

những thay đổi t́nh cảm

thật t́nh yêu ?

 

xác hồn của hạnh phúc

tùy cảm nhận mỗi người

đánh mất một tổ ấm

chắc khó ḷng yên vui

 

bạn vợ tôi thỉnh thoảng

vui ghé thăm chúng tôi

mang tặng những mẩu chuyện

thật khó ḷng nín cười

 

tính tôi vốn ít nói

gặp chỉ chào giao

không hề ngồi hóng chuyện

nhưng không phải làm cao

 

đầu đêm nay gọi

cho vợ tôi cả giờ

than sống hơi chán

nhưng không biết làm thơ

 

nửa muốn người bạn

để an ủi tuổi già

nửa lo chỉ bị ủi

không an, chết cha !

 

không quên đùa giỡn

cẳng chân anh thế nào ?

vợ tôi hiền, t́nh thật

ít đau nhức, không sao

 

bật cười ha hả

hỏi thăm cái chân

vợ giật ḿnh hănh diện

mau miệng: c̣n rất cừ

 

tối nghe vợ kể lại

nhiên tôi cũng cười

vỗ bàn tay cái bốp

tới luôn bác tài ơi !

 

Luân Hoán

06-12-2011

 

 

Thơ Trong Ngày Trân Châu Cng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ba mươi bốn năm nữa

qua trót lọt bảy mươi

lên bảy mốt

tự tại ngồi rung đùi

 

từ đây đến sinh nhật

không khéo c̣n ốm đau

gắng tránh tai nạn

giữ tuổi thọ thêm giàu

 

sống lâu thật thú

chừ sống để chơi

không phải để nuôi bệnh

vất vả trả nợ đời

 

tuổi già mong an hưởng

đại khái khiêm nhường thôi

từ lâu cai trà rượu

chỉ yêu em cầm hơi

 

nói ra nghe hơi chướng

nhưng chẳng thể dối đời

ngày xưa tung trọn chưởng

chừ c̣n bảy phần mười

 

điều khó giải

xưa công lực b́nh thường

nội công chừ thâm hậu

kéo dài lúc văn tuồng

 

ước sau bảy mốt

c̣n tiếp tục bảy hai

tám mươi nối tám bốn

cứ thong dong lai rai

 

Luân Hoán

07-12-2011

 

 

Thay Đổi

 

 

 

 

 

 

 

 

dừng xe ngồi chờ vợ

ngọn đèn đường soi vào

làm thơ không phải hứng

cho quên giờ ngồi chờ

 

ngó mông ra phía trước

xe hai hàng nối đuôi

ḍm lên kính chiếu hậu

hai hàng xe không người

 

năm giờ chiều đă tối

khí lạnh vây tứ bề

nướcđầy bụng dưới

cảm giác

 

một chiếc xe bỏ chỗ

chiếc khác vội tấp vào

liên tục đi đến

riêng ta tiếp tục chờ

 

ngày xưa ta dễ quạu

bây giờ gần như không

tuổi già hay nhờ biết

không vọng động trong ḷng ?

 

Luân Hoán

08-12-2012

 

Tâm Cnh

 

 

 

 

 

 

 

 

trời vừa mưa vừa tuyết

ta vừa nhớ vừa buồn

mưa bui tuyết vụn

nhớ buồn từ yêu thương

 

mưa bụi như sương giọt

tuyết vụn bay như ruồi

nhớ buồn h́nh ảnh

không màu sắc hương

 

ta tịnh tâm cảm nhận

trời đất ḷng ḿnh

ḥa hợp thật đồng điệu

giữa hai cơi u minh

 

 

Luân hoán

09-12-2011