Xé Lịch Đầu Tháng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

nhớ rơ: đầu tháng mười

gở lịch tháng mười một

không lẩm cẩm, mà lười

nhắm mắt xé cái rột

 

chơi một lúc ba tờ

hố khoe công vợ

xă xổ tiếng: ồ !

ngó lại, ta tá hoả

 

ngày tháng đi nhanh rồi

ta c̣n mong mau nữa ?

muốn sớm hết cuộc chơi ?

chán từ từ lần lữa ?

 

không phải vậy đâu

nếu giữ được từng bữa

ta sẵn sàng nắm đầu

thời gian cột chặc lại

 

rất tiếc cũng như người

không thể làm được vậy

ngoài việc phải gắng vui

để tưởng ngày qua chậm

 

ngày vui có qua mau ?

chắc chỉ là ảo giác

vui buồn đều như nhau

kéo đời ta đi tuốt

 

sự sơ ư sớm mai

không chi, sao buồn lạ

ngồi nghe đời trên vai

đè thấp ḿnh xuống măi

 

Luân Hoán

07 giờ 02, 01-10-2011

 

 

01 Tháng 10,

Quốc Khánh “nước lạ”

 

 

 

 

 

 

 

 

hôm nay quốc khánh Ba Tàu

chẳng lẽ ḿnh chỉ sờ râu không à

râu th́ sợi trẻ sợi già

sợi quăn sợi thẳng rất ra chư hầu

 

ḿnh th́ trước cũng như sau

tấm ḷng quảng đại bấy lâu b́nh thường

Trung Hoa, người bạn dễ thương

quá nhiều em đẹp thiếu đường phạm qui

 

nhưng sao thật quá lạ kỳ

mấy ông chăm nước tham ǵ quá tham

láng giếng bốn phía lân bang

từ từ lấm chiếm muốn làm của riêng

 

lịch sử lắm lần đảo điên

vẫn chưa tởn mộng bá quyền tàn hung

cái tài tráo trở gian gian hùng

ăn cắp lừa đảo ung dung thật tài

 

trắng đen tráo đổi dài dài

những cái lưỡi quả liếm hoài đă quen

nuốt từ từ những mặt bằng

chuyển qua mặt thủy dầu xăng bắt mùi

 

chuyện bần tiện, kệ chúng thôi

đáng giận cái đám ruồi hôi sấn vào

âm mưu đồng hóa đồng bào

thành dân của địch tỉnh bơ ngang tàng

 

sửa ngày kỷ niện huy hoàng

trùng với ngày  tháng cư tang quan thầy

từ Cao Bằng mở đường dây

Việt Nam cả nước thành bầy Trung Hoa

 

nếu được thế, khó lắm à

chỉ làm nô lệ may ra thân c̣n

ngh́n năm nô lệ uất hờn

ông cha bọn bán nước hồn ở đâu ?

 

nghĩ buồn mà chỉ sờ râu

thấy ḿnh có tội, viết câu vè dài

cam chịu nói dở nói dai

nhưng nói cho thủng lỗ tai cường quyền

 

nhớ cho chúng nhớ gia tiên

của chính bọn chúng cũng phiền muộn thôi

chẳng ai dạy ai làm người

tự tâm ḿnh biết khóc cười ra sao

 

vác lên vai gánh chiêm bao

chi bằng để xuống đi vào sử xanh

đời đời ông bạn hiền lành

lỡ tay kư cái lệnh thành lưu manh

 

gương treo trước mặt long lanh

tham lam vừa phải đủ thành cáo nhân

 

Luân Hoán

1-10-2011

 

 

Khăn che trời nắng*

Thơ Luân Hoán, ảnh Đỗ Kh.

Lời dẫn nhập của Đỗ Kh

Th́ cô bạn của tôi bảo, khẩu trang có bán đây này. Quán nước nằm bên bến đ̣ và đường cái, năm cái bàn mây nh́n ra nước sông Hồng đang réo, ú ú đục ngầu, ḿ tôm, chè vối và bánh kẹo đặc sản địa phương. Con đường nhựa mới không có bụi, rất xa cái thời những mảnh chăn đào đắp có hoa thêu. Hoa thêu (hay đúng hơn là mẫu Burberry), là nằm trên nửa tá khẩu trang hời hợt móc vào cái đinh trên một cột chống hiên. Tôi mới tiến về phía bà hàng th́ phà đến. Mấy ngày trước, cô bạn bảo, thứ này Hà Nội đâu mà chẳng có, nhưng 36 phố, tôi nh́n ngợp cửa hiệu Italy, D&G th́ nhiều mà Lan & Điệp th́ nào thấy, tuy trên đường đến một nửa phụ nữ xe máy là bịt mặt Ninja.

Trong con ngơ nằm sau phố Nhà Chung, vào cái giờ mọi người c̣n đang gật gà trưa, tôi bắt được chị đẩy xe rong. Lục trong mớ quần lót và nịt vú Trung quốc, tôi mới t́m ra năm bảy cái khăn che miệng mũi. Cái này… 40.000, chị nh́n tôi nét lưỡng lự thoáng ra trên vẻ mặt chân phương. Khẩu trang tôi đang cầm trên tay lại có một cái bảng giá bé xíu đề 32.000 đồng. Tôi định trêu chị nhưng chảng nỡ, mặt tôi thế này, chị nhầm rồi, nói 50 là tôi cũng mua ngay và mua hết đấy. Th́ hàng hiếm và hàng độc đối với tôi, thuộc về những thứ hết sức là thông dụng như cái nhíp lông mày hay là con dao thái, nhưng bảo tôi là ‘có đầy’ th́ tôi biết mua ở chỗ nào.

Ư tưởng khẩu trang này đến với tôi mấy năm về trước, nhân dịp tôi được xem một bộ h́nh chụp những khăn che nắng bảo vệ màu sơn của xe con tại Ai Cập của Jean-Michel Delage http://www.larevuedesressources.org/spip.php?article937 . Chẳng hiểu sao, những ảnh chụp này lại làm tôi nghĩ đến những bức cọ của Poussin hay là Boucher, “Odalisque” chổng mông hay là “Vệ nữ tênh hênh và thần T́nh ái” (nói theo kiểu sang trọng). Đây là cái đầu của tôi thôi, và bạn văn bạn thơ khác th́ phải thấy khác và xin mời.

*“Khi về tay nhỏ che trời rét, nghe giá băng ṃn hết tuổi thơ” (Nhă Ca)

Isis Morningstar, La Habra Heights, California, Hoa Kỳ, tháng 9, 2011.

 

 

 

 

khẩu trang

 

một lần tôi về Việt Nam

ra đường cũng bịt khẩu trang đàng hoàng

bịt th́ bịt, bụi nắng vàng

cũng ḷn vào nghịch với hàm râu tôi

 

hàng ria chợt bẹp chợt lồi

đều theo nhịp thở từ môi phập phồng

khi nở lớn như gồng

khi xẹp lép như ḷng cái khe

 

ấy là gió lọt vào nghe

chẳng phải tôi muốn lăm le chuyện ǵ

khẩu trang hấp dẫn lạ kỳ

tôi khoái đeo nó mỗi khi rời nhà

 

khi về lại Canada

tôi mua mấy cái làm quà cho... tôi

mấy năm qua, bạn thấy rồi

chân dung tôi khuất miệng môi nhiều lần

 

hôm nay người bạn hơi thân

gởi cho xem mấy hồng nhân xứ người

ngầm thách tôi đoán nụ cười

hay cái siêu đẳng lưỡi môi thế nào ?

 

khẩu trang đa dạng chắn rào

đành nh́n theo lối ngẫm tào lao thôi

xin lỗi đă quá lắm lời

loanh quanh đủ để t́nh phơi như vầy:

 

1.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ngang đầu mở sẵn đôi tay

bụi đời theo ngọn gió bay theo hầu

em đang hít vào hơi lâu

khẩu trang lún xuống sâu sâu một vùng

lưỡi môi em ngại vi trùng ?

hay giữ thanh khiết khi cùng anh, yêu

suy tư ǵ, mắt đăm chiêu

tóc vai phơi phới diễm kiều thanh xuân

tiếc rằng không thấy cặp chân

để đọc thấy hết bâng khuâng trong người

 

 

2.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

cái khẩu trang thật tuyệt vời

kín đáo, nghệ thuật nhưng hơi cầu kỳ

tay luồn chân tóc vân vi

mắt t́nh, mộng ướp chân mi chân mày

hai vùng hương vắng cỏ may

mùi thơm kỳ ảo vẫn bay quanh người

h́nh như đang có giữa trời

ánh dương tinh nghịch sáng ngời vóc hoa

thơ tôi đang lượn tà tà

t́m một chỗ đậu mượt mà ẩn thân

 

3.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

lim dim đôi mắt hồng trần

nhưng chưa dỗ giấc t́nh nồng được đâu

môi hồng hít thở thật sâu

tâm thân thanh tịnh chẳng cầu nguyện chi

cánh tai đón tiếng thầm th́

của trăm ngàn kẻ t́nh si bất ngờ

cổ tṛn ngọn tháp chờ thơ

tay tôi vụng quá chữ mờ dưới da

ước ǵ khẩu trang mở ra

t́nh thơ tôi ngấm trăng hoa thấu ḷng

 

4.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

khẩu trang giữ giấc ngủ nồng ?

ngăn được tạp niệm vào ḷng hay chăng ?

em nằm hai cánh tay giăng

ngang đầu nở một đóa sen nhiệm mầu

nhụy hương phong kín trong môi

vẫn ngấm ra tỏa lên đồi nguyệt hoa

mon men xuống cơi chánh tỏa

cụ Nguyễn Du dạy vốn là thiên nhiên

tuân theo lời của thánh hiền

tôi xin t́nh nguyện tọa thiền bên em

 

 

 

 

 

 

 

Luân Hoán

11 giờ 08, 02-10-2011

 

Khuya

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

một giờ khuya nhớ vu vơ

chợt thèm tiếng động tuổi thơ một thời

nh́n ra mưa đă ngưng rơi

cây im lặng đứng đèn ngời ánh soi

 

nhẹ nhàng không dám vươn vai

mang chân đội mũ ra ngoài lăm le

định nhốt quang cảnh vắng hoe

cỏ xanh, đèn trắng, vàng so le nằm

 

thở dài giận chiếc canon

quá dỏm chẳng giúp ta làm ảnh gia

chán,

         dạo mười bước,

                                  vào nhà

nằm nghiêng vớ vẩn nhớ xa nhớ gần

 

chạm ǵ đêm vọng tiếng ngân

hồ thoáng vỡ bâng khuâng ngậm ngùi

kéo tay em đặt lên đùi

yên tâm như dán lên người bùa thiêng

 

ngôi sao trực diện nằm yên

khuya thăm thẳm mở cơi tiên bềnh bồng

h́nh như tôi ngủ chập chờn

 

Luân Hoán

02 giờ 01, 04-10-2011

 

 

Cảm Ơn Thưởng Ngoạn

 

        

 

 

 

 

 

           2 giờ 39 phút, ngày 08-10, đă chập chờn được gần 3 tiếng, tôi dậy mở hộp điện thư, nhận được mươi tin nhắn gởi của bạn bè. Trong số này, thư của cô em Kim Dao, nặng vô cùng. Bởi lẽ, cùng đến với cô, c̣n có một người bạn cũ, nhà thơ Trần Dzạ Lữ, và đến 23 người bạn mới, mà tôi đoán chắc đang phơi phới thanh xuân, ấm áp chân t́nh.

          Có thể nói đây là lần đầu tiên tôi được đọc những lời nhận xét của nhiều người, gần cùng một lúc, đă ưu ái khi đọc một bài lục bát của tôi.

          Dù hơi lúng túng, lời chào mừng trước nhất của tôi, gởi đến những người bạn, giàu ḷng yêu thi ca này, vẫn rất cũ. Đó là lời cảm ơn chân thành.

          Đọc những nhận xét của quí bạn, tôi vừa vui vừa sợ. Vui v́ được tán thưởng. Sợ v́ lo đánh mất niềm tin của các bạn về những đoạn thơ khác đă viết, nhất là sắp viết, sẽ viết. Điều này, chắc chắn là một hiện thực. Mong quí bạn đừng thất vọng quá.

          Làm thơ, với tôi, như tạo ra một món đồ chơi, có lúc khéo ḷng, thơm tay; có lúc được thứ này, hụt cái kia, sinh ra vụng. Tôi tin các bạn hiểu như vậy, nhưng vẫn bâng khuâng trong niềm vui các bạn vừa cho.

          Xin khoe, tôi đă được một số bạn văn thơ, nghĩ viết về những luống chữ của ḿnh, qua Chân Dung Thơ Luân Hoán, Luân Hoán, Một Đời Thơ và một số khác, chưa in thành tập (mời các bạn có thể xem mục Đọc Và Viết về LH trong Vuông Chiếu, http://luanhoan.net

Một số ḍng ngắn gọn của quí bạn trên trang:

http://huongxua.org (tôi xin trích lại dưới mấy ḍng này), cũng không kém ấm quí như những bài viết giàu thân t́nh về thơ tôi. Chính điều này, giúp tôi gơ vội những lời cảm ơn các bạn đang đọc. Các bạn sẽ sớm đọc được, nếu cô chủ trang Hương Xưa cho phép xuất hiện. Phần tôi, sẽ cho Cảm Ơn Thưởng Ngoạn, “đi” trên Tạp Kư Tùy Hứng vào tuần 1 tháng 10, trong ḷng Vuông Chiếu.

          Tiện tay, gơ mấy câu văn vần, tặng quí bạn:

làm thơ, mong nổi tiếng chơi

mộng ước xẹp lép, đành ngồi sờ râu

sợi dở bén tự tim, đầu

sợi hay cũng tự tim, đầu nhú ra

ngắn, dài đều dính hương ta

một đời gió bụi trăng hoa đề huề

mỹ nhân luôn sống cận kề

thanh xuân măi không hề phôi phai

người đẹp của thơ là ai ?

người đồng điệu lai rai ghé vào...

 

          Xin ngưng, mời các bạn ai hứng bắt nhịp tiếp, tôi sẽ rất hân hạnh được giới thiệu trên Vuông Chiếu. Đa tạ.

          Đương nhiên, nồng nàn cảm ơn cô trang chủ giàu bút danh của Hương Xưa.

 

          Để chấm dứt, gởi tặng Hương Xưa và các bạn một bài lục bát khác, được viết trong năm 2011 này, đây một ba hoa gợi nhớ, h́nh như hầu hết chúng ta đều có:

Em Của Thơ Đă Về Đâu

Luân Hoán

 

 

em ngồi giữa, dăy bàn đầu

bốn bóng hồng khác chia hầu hai bên

tôi ngồi dăy cuối, ngó lên

chỉ ngắm được mái tóc mềm nghiêng nghiêng

 

một vài lần em làm duyên ?

tôi thấy chớp nhoáng đôi viền cánh môi

nửa phiến má sáp ong phơi

thơm như trang giấy đón mời bút hoa

 

dẫu rằng vừa đủ xuưt xoa

vịn vào ươm mộng thiết tha chập chờn

loay hoay chẳng biết ǵ hơn

thơ là giải pháp có hồn nhất thôi

 

kho thơ t́nh của cuộc đời

xét ra chưa đủ với tôi, thế là

không cần Nguyễn Bính, Nguyên Sa

không chép Xuân Diệu...  ba hoa làm ǵ

 

tôi thành thi sĩ tức th́

t́nh yêu vốn sẵn, có ǵ khó đâu

thơ tôi chưa đủ chiều sâu

nhưng mà t́nh vói tới đâu trúng liền

 

thơ tôi dù có vô duyên

với t́nh, thơ vốn dính liền thịt da

thơ tôi ngoài nỗi thiết tha

c̣n là giọt nhạc lời ca yêu đời

 

nhờ yêu em cả đấy thôi

tôi chỉ trải giúp nguồn hơi em vào

một phần hồn viá ca dao

một phần tinh tú năm sao, bảy trời

 

thơ làm, đâu chỉ để chơi

để cho em đọc, để đời đẹp thêm

cái khó là trao cho em

cách nào hiệu quả tự nhiên mới là

 

nhiều lần tôi đă lân la

bỏ hộc bàn học em và thắng xe

thơ đi, t́nh chẳng có về

nhưng không bỏ cuộc mải mê viết hoài

 

bỗng trường phân biệt gái trai

chia em qua cơi chân dài bên kia

em về Trường Nữ cách chia

tôi toan tính dựng tấm bia thất t́nh

 

may nhờ thương nhớ mênh mông

câu thơ như chiếc cầu vồng t́nh si

trông vời từng bước em đi

thơ giàu lên măi đến khi tang bồng

 

khi về, em đă theo chồng

nguồn thơ ngày ấy nằm trong giấy buồn

hôm nay đang chạy trên đường

40 Ouest, bất thường nhớ em

 

xa lộ xế trưa mông mênh

vừa chạy vừa viết liên miên trong đầu

đoạn thơ này biết về đâu

em c̣n hay mất rơi sâu trong ḷng

 

nếu may em đọc được ḍng...

nhớ đừng chớp mắt để ḷng thấy nhau

 

Luân Hoán

11 giờ thứ ba, trên xa lộ 40 Ouest, Montréal Canada

 

Xin trích dn t Hương Xưa:

Anh nè, coi độc giả HX ái mộ anh dễ sợ chưa ? Lại có bạn của anh trong HX nữa , em gái của anh chị , td

Tùy Anh2011-10-04 20:12

, vẫn là em, em vẫn em
vẫn nguồn tóc ngọt chảy lênh đênh
ngh́n ḍng sông ấy trôi không đợi
ḷng một gă khờ, vói bấp bênh
Hôm nay buồn quá đọc đọan thơ hay bỗng hết buồn .Cám ơn tác giả .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

TRANKIMLOAN2011-10-04 20:25

Ồ vẫn là em em thánh tiên
Ngh́n nâm mưa bụi vẫn c̣n duyên
Và tôi nhất định quên mê ngủ
Để kịp hiểu rằng vẫn có em
Quá tuyệt ! Đúng là thơ của Luân Hoán có khác.... Hay vô cùng!Hôm nay lại được chiêm ngưỡng dung nhan ... rất lấy làm....vui!Cám ơn LH đă cho đọc bài thơ hay!

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Bích Vân2011-10-04 20:36

vẫn là em, em chói chang
nhánh mày nhướng gọi mắt cừu ngoan
có người hoang tưởng làn mi ngọc
đă ẵm bồng xanh mộng ước chàng
Qúa hay tác giả ôi !

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Phượng2011-10-04 20:45

phất phơ bước giữa ḷng mưa bụi
mê man ḷng ngă, gối hương mưa
bao la mắt níu chân theo mộng
vấp tiếng ai cười hiên gió xưa
Nhẹ nhàng tự nhiên và điêu luyện vô cùng .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Trần Đăng Linh2011-10-04 21:17

Thơ dịu dàng như lời ru người t́nh , không thể nào hay hơn nữa !

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Kiều Thanh2011-10-04 22:03

vẫn là em, em đó chăng
vẫn mềm như gió, mát như trăng
ngày xưa ai được nằm giữa nguyệt
dại ngủ quên, không kịp hiểu rằng...
Thần tiên tỷ tỷ giáng phàm rồi !

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

nguyentiet2011-10-04 22:54

phất phơ bước giữa ḷng mưa bụi
mê man ḷng ngă, gối hương mưa
bao la mắt níu chân theo mộng
vấp tiếng ai cười hiên gió xưa

ư thơ, lời thơ thánh thót như những giọt mưa, hay vô cùng anh Luân
Hoán ơi!Anh có thể nói thêm về bài thơ Mưa Vẫn Mưa Ngày Cũ một chút nữa được không anh, để cảm nhận của em về bài thơ có thể tṛn
hơn! Em thích bài thơ này lắm. Cảm ơn anh .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Thế Luân2011-10-05 15:18

Bài thơ rất hay mà sao cô giáo tiết kiệm lời b́nh vậy .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Kim Đức2011-10-05 07:34

"Mưa - vẫn mưa ngày cũ"
Em - vẫn em ngày nào
Chỉ có Anh "mê ngủ"
Nên giật ḿnh đó thôi
Cám ơn LH với bài"Mưa - vẫn mưa ngày cũ", mong đọc tiếp những bài thơ của LH

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Bích Ngâu2011-10-05 09:07

vẫn là em, em chói chang
nhánh mày nhướng gọi mắt cừu ngoan
có người hoang tưởng làn mi ngọc
đă ẵm bồng xanh mộng ước chàng
Anh Luân Hoán quá tuyệt , BN thích đọan nầy nhất .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

camtucau2011-10-05 10:02

Bạn LH ơi!24 câu thơ câu nào cũng trên cả tuyệt vời ko thể có chỗ hở nào để mà .....bái phục bái phục

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Quốc Tuyên2011-10-05 14:39

Bài thơ quá hay, quá tuyệt vời anh Luân Hoán ơi! Em rất thích khổ thơ ni !
vẫn là em, em thánh tiên
ngh́n năm mưa bụi vẫn c̣n duyên
và tôi nhất định quên mê ngủ
để kịp hiểu rằng vẫn có em

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Kim Chi Hoàng2011-10-05 15:42

vẫn là em, em chói chang
nhánh mày nhướng gọi mắt cừu ngoan
có người hoang tưởng làn mi ngọc
đă ẵm bồng xanh mộng ước chàng
Thơ anh Luân Hoán hay tuyệt vời, cám ơn tác giả.
Chúc anh Luân Hoán hạnh phúc với t́nh yêu của ḿnh :D:-):lol:

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Dạ Lan2011-10-05 15:44

người hoang tưởng làn mi ngọc
đă ẵm bồng xanh mộng ước chàng
Qúa hay anh Luân Hóan ui .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

trandzalu2011-10-05 16:30

Anh Châu thân! Lâu quá mới gặp anh trên mạng này qua h́nh bóng
kể từ ngày anh đi.Gặp lại anh là gặp lại một thời nào ở Đà Nẵng
cho đến tận giờ vẫn là những câu thơ lạ lẫm một cơi riêng:Luân Hoán.Sẻ chia với anh đó nhé.Chúc anh thật b́nh yên và hạnh phúc nghe!

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Trần Kim Quy2011-10-05 22:05

"...ồ vẫn là em, em thánh tiên
ngh́n năm mưa bụi vẫn c̣n duyên
và tôi nhất định quên mê ngủ
để kịp hiểu rằng vẫn có em"
Bài thơ của một "Khách đa t́nh" lăng mạn,nồng nàn,mănh liệt và đắm đuối trước một "yểu điệu thục nữ: "... mềm như gíó; mát như trăng", đẹp "chói chang" thể như là tiên, thánh...! Ḷng chợt tưởng đâu thế giới liêu trai như đang quanh quẫn...rất gần!
Bài thơ rất tuyệt!

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Trần Dư2011-10-05 23:25

Bài thơ hay quá ngậm... mà đọc .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Trần Đăng Linh2011-10-06 08:06

Thơ sao dịu dàng quá em chắc phải ngất ngư thâu .

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

nguyentiet2011-10-06 10:57

Anh phất phơ đi t́m Em trong ḷng mưa bụi. T́m một dấu hương xưa để gọi giấc mộng quay về.

phất phơ bước giữa ḷng mưa bụi
mê man ḷng ngă, gối hương mưa
bao la mắt níu chân theo mộng
vấp tiếng ai cười hiên gió xưa

Những hạt mưa bụi lất phất nhẹ bay trong đêm Thu sáng ngời một cách rực rỡ dưới ánh đèn của phố đêm . Đẹp quá ! Đẹp như Em ! Thánh thiện như Em ! Em đó chăng !

"ồ vẫn là em, em đó chăng
vẫn mềm như gió, mát như trăng"

Em lại về trong Anh qua làn mưa bụi mỏng manh như một hư ảo nhưng cũng là một hiện hữu trong đêm nay, để Anh vẫn nh́n thấy Em với suối tóc dài mượt mà chảy làm chới với ḷng Anh.Một gă khờ!

, vẫn là em, em vẫn em
vẫn nguồn tóc ngọt chảy lênh đênh
ngh́n ḍng sông ấy trôi không đợi
ḷng một gă khờ, vói bấp bênh

Và đêm nay có những hạt mưa bụi bay lạc vào mắt Anh . Trong phút chốc chớp mắt ấy Anh đă t́m về đôi môi mọng mời gọi của Em ngày nào. Đôi môi với nụ cười duyên, như một nửa quả sim mà như ai đó đă nói: "Đói ḷng ăn nửa quả sim
Uống lưng bát nước đi t́m người thương"

ai xưa bám nụ cười duyên ấy
để lót ḷng qua đêm, mỗi đêm

Anh vẫn măi ngắm Em qua từng đêm Mưa bụi.Để một gă khờ vẫn c̣n măi một t́nh yêu.Một t́nh yêu thánh thiện cuả Em bên Đời!

vẫn là em, em thánh tiên
ngh́n năm mưa bụi vẫn c̣n duyên
và tôi nhất định quên mê ngủ
để kịp hiểu rằng vẫn có em

Bút pháp thơ của Anh Luân Hoán quá tuyệt vời!
Bài thơ đă làm ḷng người đọc cũng "mềm như gió, mát như trăng". Cảm ơn anh.

Tặng cho Thế Luân đó.

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

TRANKIMLOAN2011-10-06 18:06

Ủa...ủa sao lại b́nh thơ của Luân Hoán mà đem tặng cho THẾ LUÂN dzậy ta? Sao Thế Luân sướng wá dzậy? ai ganh tỵ không cà... Lời b́nh rất hay! Thơ LH quá hay....nên em Tiết cảm thơ ....mà nhớ đến một người...phải không Thế Luân???

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

nguyentiet2011-10-06 19:04

Do Thế Luân nói "Bài thơ rất hay mà sao cô giáo tiết kiệm lời b́nh vậy ." nên em tặng cho Thế Luân để Thế Luân không nói em tiết kiệm lời b́nh đó chị Loan ơi! Chớ hổng phải nhớ ...người được tặng đâu. Đừng hỉu lầm tậu chết chị ui!

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

TRANKIMLOAN2011-10-06 19:24

Th́ có nhớ...chút xíu cũng có sao đâu ! bạn bè nhớ nhau là chuyện b́nh thường cũng như chị nhiều khi cũng nhớ lung tung...người này người nọ,bạn trai bạn gái ...có nhớ như thế trái tim ḿnh mới dịu mềm....nếu không sẽ bị xơ cứng em ạ! hi...hi....ngại chi....

Phản hồi | Phản hồi với dẫn chứng | Dẫn chứng

Thục Nguyên2011-10-07 10:18

Bằng thủ pháp điêu luyện, sự nhạy cảm tinh tế và những sáng tạo ngôn ngữ, Luân Hoán đă tạo ra những vần thơ nhẹ nhàng, thanh thoát, kỳ diệu. Loại bỏ những từ sáo ṃn truyền thống, áp đặt, gượng ép… Luân Hoán đă kết hợp, xâu chuỗi những từ ngữ hết sức đơn giản để diễn tả những chuyển động sâu lắng trong tâm thức, đôi khi biểu cảm vượt ra khỏi những ràng buộc vật lư và h́nh học. Những khái niệm, những mệnh đề, những hoạt cảnh ấy đan xen nhau, tương tác lẫn nhau, tạo ra một tứ thơ thật là độc đáo, mơ hồ, sâu lắng….

phất phơ bước giữa ḷng mưa bụi
mê man ḷng ngă, gối hương mưa
bao la mắt níu chân theo mộng
vấp tiếng ai cười hiên gió xưa
(Luân Hoán)

Bài thơ Mưa vẫn mưa ngày cũ là yêu thương và khát vọng của một người khi nhớ về mối t́nh xưa. Tiếng ḷng của tác giả vang nhẹ, thánh thót như tiếng dương cầm trong đêm vắng. Thục Nguyên rất thú vị và xin được chia sẻ…

nguyệt xưa lạc giữa hồn mưa bụi
giọt xuống ngậm ngùi đẫm bóng thơ.

ta ru nhau ngủ t́nh thao thức
uớc mộng cuối đời vẫn nguyên sơ.
(Thục Nguyên tặng Luân Hoán)