Kể Công
buổi sáng thêm
một việc
gài nịt ngực cho em
tay thơm chưa vói tới
vai lụa c̣n rêm rêm
mất chưa đến một phút
nhưng phải ghi công thôi
đâu phải chỉ chừng đó
c̣n linh tinh
việc đời
em đă có
thể lái
xe đi làm
một ḿnh
nhưng ḷng ta
lo ngại
đưa đón cho thơm t́nh
vị chi mỗi buổi sáng
ta mất đi một giờ
một phần trong hâm bốn
thời lượng ta vẩn vơ
mất cả đời không ngán
lẽ đâu ngại vài giờ
ta kể công cho có
dịp lên duyên
câu thơ
yêu em đâu
cần nói
vợ chồng thâm niên rồi
chỉ cần c̣n hơi thở
là đủ cặp đủ đôi
Luân
Hoán
7giờ
50, 24-10-2011
Chuyện Thất T́nh Một
Thời
thất t́nh, hiểu
đơn giản:
trạng thái mất
t́nh yêu
nảy sinh ra
loạng quạng
chán đời dẫn đến liều
Hương Xưa của
Tuyết Đào
đi “ Trời Mưa Uống Rượu”
bài thơ của ngày nào
ḷng c̣n giàu
gió bụi
bạn thơ văn ghé vào
lịch sự gởi lời tặng
ngồi đọc ḷng nao nao
vừa vui vừa
hổ thẹn
ngày xưa ta thế nào
?
được thất t́nh thường trực ?
hay ba xạo, tào
lao
lấy buồn làm trang sức
?
từng ngó lại
đời t́nh
từng liệt kê gần đủ
những bóng dáng
hữu h́nh
ít nhiều đă cư ngụ
không ai là
giai nhân
nhưng chỉ toàn người đẹp
dù mới nhúng một chân
sống hoài không
được chết
chẳng phải ta đào hoa
nhờ lạc quan tưởng tượng
người ta mới
liếc qua
đă của ḿnh, thật chướng !
nhưng đâu biết làm sao
trái tim ta
kỳ quái
cứ mê loạn
cào cào
đúng là chàng
dại gái
hạnh phúc biết
bao nhiêu
biết chọn lựa thứ dại
mon men dần đến yêu
rồi thất t́nh thoải mái
thất t́nh thường
làm ǵ ?
lần đầu đời ủ rủ
bỏ liền mấy bữa ăn
thỉnh thoảng đắp chiếu ngủ
lần kế tiếp khôn hơn
đi loanh quanh
thành phố
ngó thiên hạ
chập chờn
ḷng lại dính tà áo
đại khái các
lần sau
cũng tùy nghi
thay đổi
dĩ nhiên nhiều
khi đau
tưởng chừng không sống nổi
nhưng mọi sự đều qua
nhờ có thơ
và rượu
ngồi một ḿnh nhâm nha
dù sầu t́nh khó đuổi
ta tửu lượng không cao
thơ thẩn c̣n quá thấp
nhờ em tăng
viện vào
những sợi t́nh chân thật
thú thật t́nh ngày xưa
long lanh màu tinh
khiết
thoang thoảng hương nắng mưa
được yêu vui
hết biết
riêng ta may yêu
nhiều
được yêu cũng
lắm lắm
nên thất t́nh liên miên
mới hay ḿnh hạnh phúc
ngày xưa đại khái vậy
bây giờ ta ra sao
?
trái tim vẫn
cái bẫy
ai khôn mời
ghé vào
bản tính khó
thay đổi
nội dung khác nhiều chăng ?
khác, đương nhiên có khác
nhưng căn bản vẫn quen
thú thật, buồn năm phút
lâu nay làm anh
nuôi
có đủ Mỹ, Việt, Pháp...
chỉ hưởng những nụ cười
cảm ơn đời,
nhờ vậy
ta viết được tầm phào
tạ em chưa
xuất hiện
cho ta giàu
chiêm bao
Luân Hoán
27-10-2011
“Sự
Cố
Bất
Ngờ”
đang dừng chờ đèn xanh
sau đuôi vài ba chiếc
cười theo hài
Kiều Oanh
bỗng dội ngược như xiếc
một chị đầm phóng nhanh
pare-chocs xính vính
xe hư người
yên lành
chị đầm vẫn cười tỉnh
gọi policier
tối về gọi bảo hiểm
dù chẳng lỗi của ḿnh
cũng ít nhiều
mất điểm
anh con trai, hai năm
bị người đụng ba bận
lỗi toàn của
quái nhân
cũng dài người
chịu trận
lần này báo
hại ta
đợi bảo hiểm kiểm giá
nửa ngày trôi
vụt qua
chẳng thơ thẩn ǵ cả
biết đâu đây là may
không viết bậy việt bạ
đỡ bạn lên tiếng ngầy
lảm nhảm hoài, chán quá
!
Luân Hoán
27-10-2011
Phân Trần
ta chừ chỉ c̣n con chim
vừa bè bạn,
vừa anh em mỗi ngày
mất chim ta
sẽ trắng tay
cô đơn đủ thả hồn bay vật vờ
em mệt, trổ quạu bất ngờ
“chim
chi hót măi, ồn ào quá
đi !”
lâu nay em đâu
quở chi
bây chừ làm khó, chuyện
ǵ xảy ra ?
tay, vai em
đă khá mà
lổ tai con mắt rầy rà rồi chăng ?
con chim ta hót
đă quen
hót nhiều chứng tỏ khả năng dồi dào
dễ ǵ chọn
được anh hào
hót hay hót giỏi
giọng cao giọng trầm
chẳng lẽ em muốn nó
câm
nuôi chim không
hót thả rông cho rồi
hoàng yến không hạp đất trời
thả bay là giết
nó thôi em
à
thả nó là
kéo tuổi già
của ta co lại
thành ma tức th́
em vui thông
cảm chút đi
đừng làm ta
bực nhiều khi mất ḷng
ta không hội
sợ hoa hồng
em lạ ǵ nữa bụt,
rồng cũng ta
Luân Hoán
28-10-2011