Những Ngày Trước Mùa Tuyết
đă mở màn băo tuyết
Montréal
lúc nào
tuyết đạp đất, chưa biết
lá vàng tím
đỏ nâu
c̣n đầy cành ngóng gió
cỏ biếc chưa bạc màu
hải âu c̣n
tắm nắng
Halloween
đă qua
khí trời se se lạnh
dựng chái xe
sát nhà
bạch tuyết sắp nằm cạnh
nỗi ám ảnh
mùa đông
như ngọn gươm kề cổ
câu hỏi qua nổi không
vẫn c̣n nhen
lo sợ
có điều chính xác cao
ta có duyên
với tuyết
chưa tránh được
năm nào
ngồi yên trong
nhà được
năm nay vẫn lái xe
đưa đón cháu đến lớp
cùng người bạn cặp kè
suốt cuộc đời hạnh phúc
xin cảm tạ ơn trên
c̣n cho hành
sự được
mọi việc khá xuôi êm
kể cả chuyện lă lướt
Luân Hoán
đêm 31-10-2011
Đi Về
Chưa
Rạng
Đông
ngày c̣n chưa
bước đến
đă áo mủ
ra đi
em ngồi bên uống sữa
trầm tư, không nói ǵ
đường từ nhà đến sở
chẳng xa là
bao nhiêu
hôm nay đi hơi muộn
nên ḍng xe
khá nhiều
thả em vào
cổng phụ
dành cho xe
nhân viên
lóng cóng xử
dụng thẻ
mở cổng thật là phiền
trở về quen thói cũ
vẫn ṿng xe
chữ U
giảm bớt sưởi bớt gió
thong thả chạy từ từ
con đường Pie IX
gần cầu vượt, mỗi năm
vào mùa hè
sửa chửa
sắp sang đông chưa xong
đường về chợt chia lối
suưt nữa đụng trụ rào
dù chẳng phải buồn ngủ
không lơ mơ
làm thơ
cú hú hồn
tỉnh táo
bâng khuâng thương
nhớ em
năm-chín tuổi lận đận
nuôi chồng con chí t́nh
làm sao vui
chơi được
bươi óc t́m
việc nhà
cái lười kỳ cục thật
bắt ngồi yên thở ra
Luân Hoán
01-11-2011
Chạy Rông Xe
Không
bám sát đuôi
xe buưt
thơ thới chạy tà tà
cũng dừng theo từng trạm
nh́n người lên, người ra
hẳn qua kính chiếu hậu
bác tài nghĩ
ta khờ
không sang những lines trống
chính hiệu dân dư giờ
!
cũng có thể
bác tưởng
ta, một chàng điệp viên
đang hàng nghề
theo dỏi
cho mấy bà đánh ghen
?
hoặc bảnh hơn một chút
ta, nhà thơ
điên điên
đang ngớ ngẩn đeo đuổi
một cô nàng
hữu duyên
thôi, nghĩ ǵ cũng được
đánh
giá sao cũng
xong
ta đích thực quá rỗi
chạy rông cùng
xe không
chẳng chờ ai chào hỏi
chẳng mong ai
quá giang
được ngắm người thấy bóng
ḷng giảm nhiều hoang mang
Luân Hoán
02-11-2011
Chiêm Bao
đoạn chiêm bao
chớp nhoáng:
thấy ta cùng
nhiều người
xếp hàng bước
lạng quạng
thiêm thiếp không nói cười
y như hồi nhập ngũ
vào quân trường
bộ binh
cũng lạnh lạnh sau gáy
cứ ngỡ ai ḍm ḿnh
khi qua vạt đất rộng
liếc mắt gặp th́nh ĺnh
bạn hiền Nguyễn Đông Ngạc
đứng một chỗ, làm thinh
bạn trang phục
đồ lớn
với cà vạt
chỉnh tề
ngó ta rất
xa lạ
trong ánh nh́n
ủ ê
bạn có vẽ
buồn quá
nh́n ta nhận
không ra
hay lư do cụ thể
ta nay đă quá già ?
chợt nhớ bạn thân mến
khuất núi nhiều
năm qua
giật ḿnh ta
thức giấc
ngậm ngùi nổi
da gà
nằm lơ mơ
suy nghĩ
phát hiện chết nghĩa là
đến tuổi phải nhập ngũ
vào đạo binh cơi xa
tuổi này không
qui định
thống nhất một mức nào
chẳng biết khi nào đến
cách tŕnh diện
ra sao
ta c̣n chưa
đúng tuổi
nên được đuổi trở về
tự dặn ḷng cố gắng
sống tiếp cho chĩnh tề !
Luân Hoán
04-11-2011