Vẽ Quốc Kỳ
tưởng ḿnh ta
lập dị
vẽ cờ trên hộp thư
để giữ hương ngày cũ
mong hẹn ngày hồi cư
đâu ngờ ở bên Úc
ông Tuấn Lê trội hơn
lên mái nhà
quét dọn
lỉnh kỉnh cọ và sơn
lá quốc kỳ thật lớn
ông nhiệt t́nh điểm tô
nằm soi trời
ngó nắng
vàng ửng từ hồn cờ
chắc có bạn
không thích
quốc kỳ treo trong ḷng
cần ǵ phô
trương quá
cho nhạt màu núi sông
ngọn cờ là biểu tượng
của quốc túy quốc hồn
cũng tùy thuộc
t́nh cảm
xương máu đă
ḥa đồng
không ai buộc
ai cả
dù tổ quốc một ḍng
tùy chế độ phục vụ
để tôn kính
hết ḷng
bạn thích màu
cờ đỏ
tôi yêu màu
cờ vàng
khác biệt vốn đă rơ
du ta cùng Việt
dĩ nhiên chẳng
chỉ có
tôi và ông
Tuấn Lê
c̣n hàng triệu
người khác
giữ cờ đợi ngày về
Luân Hoán
12-11-2011
Thơ Lượm
Sáng Thứ Hai
1.
ngày nào đời
cũng tặng
cho ḿnh một
nụ cười
sao cố t́nh rẻ rúng
mặt chầm dầm không vui ?
cười không là
thuốc bổ
cũng giúp miệng
thoát hơi
mùi thơm mùi hôi hám
trong bụng gởi lại trời
2.
đêm ngủ được mặt đầy
đêm thiếu ngủ mặt gầy
sáng nào đứng
súc miệng
cũng thấy ḿnh đổi thay
cái mặt gương vẫn vậy
ngọn đèn sáng y nguyên
răng cấm rụng vài cái
nụ cười hơi có duyên
3.
hiện tại cộng năm độ (+5)
cả ngày cộng
mười hai (+12)
có chút mây
che nắng
mưa vài hột
lai rai
chủ nhật vậy là đẹp
ta c̣n đẹp
không đây ?
nằm sát bên
bà xă
hấp thụ mùi hương bay
4.
em lái xe
đi chợ
ta ngồi bên làm thơ
nhưng không giống
Nguyễn Bính
như hồi viết Thoi Tơ
em chạy xe lăo luyện
như sai vặc
quen mồm
- lấy tờ
giấy lau miệng !
- mở đèn
trên cái gương !
nếu ta siêng
chép lại
chắc cũng thành bài thơ
như lúc nhờ
em chép
những ư nẩy bất ngờ
Luân Hoán
13-11-2011
Cười Không Đúng Chỗ
ngang qua khu trường
học
chạy vừa đúng “ba mươi”
(30km/h)
xe bám sau
bục dọc ?
sang line
phóng cái vù
chưa quá hai
trăm thước
đèn cảnh sát chớp liền
khi ta rề
rà kịp
mắt cô nàng
liếc nghiêng
chẳng phải cười sung sướng
cũng không cười
làm duyên
nhưng môi ta
mim mỉm
vu vơ nụ tự nhiên
trên đường về ngẫm nghĩ
cô nàng rủa
thầm không
ta chạy đúng qui định
nhưng buồn buồn trong ḷng
nàng hẳn rất bực tức
một ngày làm
không công
hoặc hao hụt
một chút
v́ cú phóng
bất đồng
nếu ta không
phía trước
biết đâu nàng thong dong
ta tự nhiên ân hận
lại c̣n cười,
chán không
Luân Hoán
15-11-2011
Khi Hôm
trở đầu ngược thói quen
mong giấc ngủ đến dễ
nh́n ra thấy
vầng trăng
tự dặn ḷng mặc kệ
khó bỏ tính lăng nhăng
giả lơ nhưng
không thể
anh đă quên
em chăng
lâu nay thật quá tệ
nguyệt trách ta
đấy ư
kêu oan th́
hơi quá
em đă như
cổ thư
thỉnh thoảng nhớ chi lạ !
đời sống khá b́nh an
thị thành giàu
ánh sáng
em ẩn hiện khẽ khàng
ta xô bồ
quên lăng
thôi đêm nay gặp nhau
nh́n mặt lâu một chút
c̣n thấy là c̣n nhau
dù chẳng chung chăn đắp
em nhớ nhé em yêu
ta mê nhau
từ bé
ta đi em
đi theo
ta đứng em dừng ké
cho dù không
thấy em
ta tin em bên
cạnh
trong ta luôn
có em
nguyệt thi đă
là một
Luân Hoán
17-11-2011
Rửa Mắt
mỗi ngày mỗi
rửa mắt
sao thỉnh thoảng xốn xang
màn cườm c̣n khá trẻ
nên cần chờ thời gian
bác sĩ đă
khám kỹ
sao vẫn c̣n bất an
một phần mong mổ quách
một phần sợ, chưa ham
đă có nhiều
ông bạn
khẳng định mổ dễ dàng
bằng laser hiện đại
tích tắc thật nhẹ nhàng
trong khi chờ
cườm chín
có nhỏ thuốc ǵ đâu
ngày ngày siêng
rửa mắt
không nhất thiết mau lâu
với nước trong giản dị
thêm dung dịch sắc màu
lạc quan biết
lư thú
cườm muốn già, c̣n lâu
!
Luân Hoán
18-11-2011