Thơ Luân Hoán -
2016
Tháng
Giêng
DIỆN
tảng sáng mặc đồ
lớn
không biết định đi đâu ?
đen thui nguyên một cục
cục chi ? không
thấy ngầu
hôm nay hội chợ
tết
người Việt gốc Quốc gia
thật tiếc không đến được
dù chẳng ngồi ở nhà
mặc đồ đen chuẩn
bị
tiễn một người đi xa
thử chụp một tấm ảnh
có giống người băng hà
và tôi thật mới
rợi
trong vài phút trôi qua
hơi buồn hết ảo tưởng
rằng ḿnh chưa quá già !
Luân Hoán
6.13 AM - 31.01-2016
*
MỘT
KỶ NIỆM TẾT THẬP NIÊN 60
tặng Phan Duy Nhân
mùng hai chưa biết đi đâu
xớ rớ vuốt mái tóc nhàu dưới hiên
gió đẩy ào vào gă điên
áo mưa mặc chống nắng xuyên qua người
một hai hắn ra lệnh
tôi
t́m áo mưa khoác vô rồi cùng đi
- để tau chở hay là mi ?
chúng tôi đèo cả xuân th́ đi theo
một thằng nghèo hai
thằng nghèo
thành ra giàu chuyện chơi leo bất ngờ
đầu tiên ghé chúc nhà thơ
Trần Gia Thoại ngó xuội lơ cười
cười
cùng một
đường, nhưng thật xui
nhà thơ bác sĩ, không người nghe chuông
(ông Thái Can, thơ dễ thương
nhưng người nghiêm nghị quan trường chi
đâu !)
hụt ông, không thềm
lầu bầu
quay xe trở lại điểm đầu tỉnh bơ
khi ngang qua đường Pasteur
villa Đặng Tiến ngó vào nhẩn nha
ông này không ở quê nhà
khói tẩu ổng rít phương xa thơm lừng
hắn nhắc thầy Nguyễn Văn Xuân
nhưng xe ngon trớn hai chân nhẹ nhàng
chừng như hướng
xuống Duy Lam
nắng trên áo nhựa căng màn mồ hôi
bỗng nhiên tiếng nổ chao người
chiếc xe bể lốp cuộc vui x́ liền
cả hai chưa biết
ḿnh điên
ngưng tṛ đạp-đất thánh hiền chưa quen
tôi vào đứng dựa trụ đèn
cởi áo cặp nách nh́n thằng bạn đi
đâu ngờ là cuộc phân
ly
bây giờ như vẫn có ǵ ngại nhau
tôi th́ trước cũng như sau
quí hắn là đứa đứng đầu thơ hay
mừng hắn in sách gần
đây
mong mà khó nhận góc ngày thanh xuân
cảm ơn em Hà Khánh Quân (1).
giữ giùm hơi đă thở chung một thời
Luân Hoán
5.55 AM -30.01.2016
(1) PDN Trên Con Đường Từ
Thức (Theo Gót Thơ)
*
CÙNG GIÓ THÁNG CHẠP
thời tôi ngụ đất sông Hàn
phấp phơ như chiếc lá vàng
chờ rơi
mùa đông thiếu cả áo tơi
mưa trôi bớt bụi nhưng
người nặng thêm
đau đầu sổ
mũi đi kèm
cơn ho tinh nghịch như thèm âm thanh
lạ lùng vẫn thích đi quanh
những đường phố nhỏ vắng tanh bóng
người
mỗi đêm là một ba
mươi
tháng mười hai thật chẳng vui chút nào
tôi chưa ra, gió đă vào
nhà tôn vách ván, nghiêng chào bạn ta
vậy là hai đứa cùng
ra
tôi và gió cứ nhẩn nha đi hoài
đi không mong muốn gặp ai
kể cả vóc dáng lưng dài mặt hoa
mười bảy tuổi tôi
đă già
già luôn một mạch tà tà đến nay
h́nh như chạm đáy gió bay
tôi quay trở lại tháng ngày trẻ con
Luân Hoán
4.52 AM-29.01.2016
*
QUẦN 8 TÚI
thường mặc quần 6 túi
nhiều khi thiếu chỗ xài
mua được quần 8 túi
diện ngay thử có oai
mỗi bên chân 3 túi
2 túi ở sau mông
kể như nửa thân dưới
kho chứa đồ lạc-xoong
một túi đựng ch́a
khóa
một túi để cell phone
một túi bút giấy lẻ
một túi thơ viết xong
ví không tiền một
túi
một túi kẹo cao su
một túi để máy ảnh
c̣n một túi dự trù...
đựng mấy chị
đoan chính
hay nguưt háy trợn tôi
Luân Hoán.
5.51AM - 28.01.2016
*
DẠO XUÂN Ở
COMPLEX DES JARDIN MONTRÉAL 1995
(tặng Song Thao, Lưu Nguyễn, Nguyên Ngọc...
và đám đông hiện diện trong clip
video này)
là người khiêm nhường văn
chương
đi đâu cũng lắm người thương
tặng quà
toàn là sách báo đậm đà
hương em hương ấm quê nhà lâng lâng
chưa Tết lững
thững dạo xuân
nhiều bạn tặng sách vui mừng nhận ngay
đi một ṿng khá nặng tay
chắc đời trách cái thằng này dở hơi
vui tết mang sách
trơi đời
làm ra cái dáng tay chơi ngôn từ
tôi chưa rơ tôi thật hư
dễ chi ai biết được tôi vui buồn
đêm về hỏi gối
hỏi giường
một câu giải đáp tầm thường cũng không
dạo xuân là vào đám đông
càng bơ vơ thấy lưu vong thật buồn
@
hai mươi mốt
năm, nh́n mà thương
cái tôi ngày ấy tầm thường như nay
vẫn giữ thân h́nh ḿnh dây
chưa đường bệ giống một tay Việt
kiều
đứng đi dáng vẫn xiêu
xiêu
trái tim th́ vẫn thương yêu quá trời
yêu người yêu em yêu đời
yêu luôn cả cái thằng tôi vụng về
rất hời hợt
rất u mê
nhưng luôn luôn vẫn chỉnh tề đón xuân
năm nay sắm được cái quần
tám túi nhất định đi lùng đựng em
(ngày mai tôi
sẽ cho xem
cái quần độc đáo để em liệu hồn !)
Luân Hoán
7.22 AM- 27.01-2016
*
NH̀N LẠI XUÂN XANH
xuân tôi không phải xuân
xanh
xuân nâu xuân tím bọc quanh vóc người
ngỡ rằng tuột khỏi cuộc chơi
hoá ra c̣n giữ cái tôi đàng hoàng
vẫn dư chút ít thanh nhà
dù cày phải job hoàn toàn chân tay
mùi quê hương c̣n đóng dày
trên da thịt bón hàng ngày pizza
lận đận nhưng chẳng
chịu già
nhờ quen một đám cũng là lang thang
phủi đít trốn khỏi thiên đàng
khúc ruột ngàn dặm chưa sang trang đời
xa quê ít được
gặp người
đồng hương để được nói
cười ba hoa
hội chợ tết như ngôi nhà
gặp nhau vui với xót xa cầm chừng
mỗi năm mỗi một
mùa xuân
mỗi xuân có mỗi cách mừng khác nhau
xuân xanh năm tháng đổi màu
nhưng ḷng chưa đổi buồn đau nhớ nhà
hôm nay tôi nhớ hôm qua
hôm qua tôi nhớ tà tà hôm
kia
nhớ chồng lên nhớ sớm khuya
lâu lâu nh́n lại mong chia cùng người
Luân Hoán
7.02 AM- 07.01.2016
*
MỘ MẸ
trong huyệt mộ chẳng c̣n chi
thịt xương c̣n nát huống ǵ tàn tro
gọi là cho có nấm mồ
lưu tên người một thuở nào mưu sinh
là nơi đời cho
hiển linh
hồn người cư ngụ giữa t́nh thế nhân
con không tin hồn mất thân
của mẹ quyến luyến hồng trần chi đây
chỉ là ụ đất
già ngày
nằm phơi mưa nắng gió bay giữa trời
chỉ là chỗ con ghé ngồi
trầm tư ít phút khói trôi hương tàn
nhớ thương tràn
ngập miên man
nên thành bát ngát loăng tan mơ hồ
bứt lá cỏ phủi sơ sơ
bụi đời ở đậu bên mồ rồi đi
thật t́nh vạn dặm
phân ly
con đều có mẹ độ tŕ hồn thân
càng xa càng thấy càng gần
nói như ngụy biện mà không sai ḷng
má ơi dù cách nhiều
năm
lâu lâu lại thấy má nằm bên con
lâu lâu thấy má đánh đ̣n
xoa dầu lén gởi nụ hôn lên đầu
lặng nh́n mộ má hồi
lâu
lan man nhớ hết một đời sống con
mơ hồ giọng má xa xăm
lẫn trong lời gió mênh mông trắng trời
Luân Hoán
khuya, 2.41 AM-26,01.2016
*
BUỒN NHƯ TẾT
không xa nhà chỉ xa quê
xuân về tết đến không thê
thảm buồn
chỉ hơi nhớ nhớ
thương thương
hương hoa mùi bánh mái từ
đường xa
tuổi xuân vui tết quê nhà
đón tết hải ngoại tuổi già hồi xuân
không vui nhưng vẫn gắng mừng
tham gia, tổ chức tưng bừng cuộc chơi
nh́n người vui tôi
học vui
lạ kỳ xuân đến ngậm ngùi nhiều hơn
cả năm nhặt nhạnh cô đơn
ngày tết muốn tặng nhưng không ai thèm
họa hoằn vẫn
chỉ một em
Luân Hoán
9.53 PM-24.01.2016
*
THỬ TRẢ LỜI MỘT TRÙNG HỢP
nói cho mau ta yêu em nhiều lắm
tưởng chừng như có thể
phải quyên sinh
nếu một bữa bốc
đồng em lạnh mặt
hóa phép ta thành một gă thất t́nh
lẽ đương nhiên
ta không hề sợ vậy
đang mê yêu ai lẩm cẩm lo ǵ
nhưng ta đă trốn em v́... tự ái
cái tôi ta quả thật có hơi kỳ
cái tôi ấy làm thành ta ba
trợn
và h́nh như không hân hạnh giống ai
dù có thể em chỉ v́ đùa giỡn
mặc cảm chi, ta quyết định đă sai ?
em nhớ chứ,
nhớ ra rồi đấy chứ ?
ờ mà không ta chưa trách bao giờ
em đâu biết em vô t́nh phạm lỗi
chạm tự ái ta từ một điểm nào
từ tự ái ta nhân hoài suy
diễn
để thấy rằng em thiếu hẳn niềm tin
ta đă bảo ta già nhanh hơn tuổi
em lâu lâu chợt thắc mắc cố t́nh
khó cắt nghĩa
đồng t́nh như gian dối
bực trong ḷng dù một đứa con trai
phải chi đúng ta bớt đi vài tuổi
hẳn đă không sao ngoài tiếng thở dài
xa th́ nhớ mất th́
buồn đành vậy
nhưng thật phiền vẫn phải soi gương
vốn không khoái giữ bảnh bao mặt mũi
thiếu tự nhiên ta ngậm đắng rẽ
đường
chừ em hẳn hiểu ra
điều hài hước
tầm thường ta có tính toán khi yêu
yêu như vậy em nên mừng khi mất
cái thằng t́nh chưa thật sự biết yêu
Luân Hoán
5.35 PM-24.01.2016
*
CHUYỂN THỂ MỘT ĐOẠN THƯ
giờ hy vọng chúng ta c̣n
là bạn
em mong anh cho em hỏi một câu
chắc anh biết rành rành em cảm
mến
hà cớ chi anh lặng lẽ quay
đầu ?
em không kể chuyện
đau buồn cam chịu
chẳng trách than bị hụt hẫng bất ngờ
qua thăm ḍ được biết anh buồn khổ
và thật lâu chẳng t́nh cặp cô nào
sự quen biết giữa
chúng ta đằm thắm
thời gian thân đâu chỉ ít trăm ngày
dù kỷ niệm có hoàn toàn vụn vặt
lư do nào anh trốn tránh chia tay ?
chẳng có thể anh thật
t́nh không biết
t́nh cảm em không kín đáo bao nhiêu
anh không nói em nh́n ra tha thiết
khi gần em anh lộ vụng t́nh yêu
hờn và buồn chợt
giúp em giận ghét
nhờ thời gian bè bạn dần nguôi ngoai
nhưng khi nhớ tên anh ḷng nghe nhói
một chút đau kỳ lạ thoáng qua hoài
mừng bạo dạn
gọi anh qua điện thoại
gắng thản nhiên thăm hỏi chuyện đời
thường
anh rối rít trả lời như sợ hụt
bốn mươi năm xa vẫn đậm hương
buồn
cảm ơn anh ít ra c̣n
mến nhớ
một trái tin kề cận một trái tim
dẫu luôn luôn cách qua hai lớp áo
và khoảng không gian tay đủ vói t́m
sao ngớ ngẩn hôm nay
đưa tin nhắn
chắc điện thư dễ gởi điều vu
vơ
hay ǵ nhỉ ? em đùa, em tọc
mạch
h́nh như không, nỗi nhớ đến t́nh cờ
hỏi anh vậy nhưng
thôi anh đừng gọi
đừng hồi âm giải đáp thật thành tâm
em biết chắc ít khi anh gian dối
đừng trả lời, để em tự vấn ḷng
Luân Hoán
5.51 AM - 24-01-2016
*
NỤ HÔN QUA LỚP GỖ
buồn chừng như sói tóc
đau thương nén ứ hồn
ước ǵ được khóc giúp
cho người nhẹ ḷng hơn
những cuộc t́nh tuyệt
đẹp
thường gian nan khởi đầu
trái tim không lạc nhịp
giàu yêu thương bền lâu
chung đường
chưa trọn kiếp
không có nghĩa trước sau
không khiêng tiếp hạnh phúc
khi không cùng thấy nhau
tôi tin trong giọng hát
vẫn thơm mối t́nh đầu
tôi ước mỗi nốt nhạc
giữ t́nh nghĩa bền lâu
nụ hôn qua lớp gỗ
nồng nàn dặn chừng nhau
t́nh không hề găy vỡ
chỉ đi trước theo sau
kính người ở hoa
trắng
tiễn người đi hoa vàng
không khóc mà nước mắt
ứa khi nh́n đưa tang
hoa vàng cùng hoa trắng
vốn là lệ lưng ḍng
gom từ nhiều khuôn mặt
đưa người về mênh mông
phù du ư không biết
sống chết là "lẽ thường" ?
tôi riêng luôn đồng dạng
trong rất nhiều đau thương
Luân Hoán
01.07 AM-23.01-2016
(ngậm ngùi xem trực tiếp đám tang Ông Réné Angélil,
chồng ca sĩ Celine Dion)
*
CHUYỂN T̀NH
không gian cây lá ngôi nhà
khiêm cung đơn giản hiền ḥa
xa xưa
vài vết nắng ố đốm
mưa
thêm vào chưa lạ thời trưa
sớm về
vườn nhà giữ vững bản lề
cảnh chưa xục xịch cận
kề đổi thay
giật ḿnh hạc vóc dáng mây
thanh xuân phơi phới em ngày xưa đâu
dấu chân cuộc sống cày sâu
vết đậm vết nhạt phơi màu tháng năm
nụ cười héo hắt từ tâm
ngọt ngào sót chút thanh âm môi buồn
chào em ngỡ đă quên
luôn
người thiếu chút nữa chiếu giường
với nhau
kém ta hơn mươi tuổi đầu
giờ như ngang ngửa trong màu phôi pha
ngỡ ngàng nhận nhau chưa ra
ngượng ngùng em lặng trong xa xót ḷng
nghiêng ḿnh trân trọng ta
cầm
tay em run rẩy bần thần thoáng qua
nụ cười ta ấm hơi thoa
nụ cười em nhẹ thở ra nghẹn ngào
âm thanh mỏng mảnh mơ hồ
chợt nghe xốn nỗi ước ao mắt nh́n
đă đành t́nh ở trong
tim
khó không tiếc nhớ ảnh h́nh xa xưa
em buồn ra mặt, ta chưa
nhờ đóng kịch giỏi hay thừa yêu thương
vi vu gió lọt qua
vuờn
bậc thềm đọng nắng chiều buồn
dửng dưng
cái vui nhường bước cái mừng
t́nh yêu t́nh bạn lừng khừng đổi vai
Luân Hoán
6.29 AM-23.01.2016
*
T̀NH THƠM
ta vẫn khoái chờ
nghe qua điện thoại
giọng thanh xuân một thuở bén
hơi nhau
lưỡi em ngọt lời rung
hương gió thoảng
ta vẫn run như thuở mới
lần đầu
xa cách mặt ba
mươi mùa xuân nhật
t́nh phôi phai thương nhớ vẫn mang mang
cuối cuộc gọi được nghe qua không khí
môi em hôn vào cánh gió nồng nàn
thật là đẹp,
thật tuyệt vời em ạ
gặp mà chi mặt mũi ngấm thời gian
ta sợ nét phai tàn trên mỗi đứa
giữ cho nhau thời tim đập rộn ràng
em đừng lẫy
sao không mong hội ngộ
nh́n bằng ḷng nuôi đắm đuối như xưa
ta dẫu hẹn vẫn cố t́nh lánh mặt
yêu đừng thương khỏi ái ngại dư
thừa
Luân Hoán
3.21 PM-21.01.2016
*
CON RÙA CỦA TÔI
con rùa đẹp
nhất cái mu
vun vun những nét đặc thù
chạm riêng
đường vân đều
đặn hữu duyên
ai yêu nghệ thuật hẳn ghiền
nâng niu
rùa vật linh, tuổi
thọ nhiều
người yêu thương nó sớm chiều thảnh
thơi
sống dai và hưởng lộc trời
nghiệm từ tôi suốt cả đời chăm nuôi
tháng ngày lưu trú cơi
người
tôi mua rùa giả chưng nơi đầu giường
tượng trưng bổn mạng ḿnh luôn
trường tồn cùng những yêu thương tuyệt
vời
lạ kỳ rùa trùng hợp
tôi
một hôm làm rớt nó rời một chân
ḷng buồn bă những bâng khuâng
tôi vận vào nó bất thần hay chăng
mất chân cuộc sống
khó quen
nh́n tôi như khóc thầm năn nỉ ǵ
rùa ơi ta chẳng phụ mi
vẫn xem là bạn cố tri đấy mà
ngày nào tôi cũng sờ
qua
mu rùa mấy cái thế là ngủ ngon
tôi c̣n th́ rùa sẽ c̣n
chúng tôi một cặp đôi son sắt t́nh
rùa linh tôi cũng rất
linh
nhiều khi nổi hứng thành tinh bất ngờ
rơ ràng tôi nghiện làm thơ
khởi từ rùa nổi trên bờ thướt tha
Luân Hoán
5,47 AM- 21-01-2016
*
TIỄN HỒN THẦN KIM QUI
nghe tin cụ mất
buồn buồn
một chặp mới thấy
thương thương cụ bà
hóa ra cụ cũng chết già
không khác ǵ mấy người ta cơi
trần
sức khỏe cụ đă
ṃn dần
mùa đông chịu đựng hồ sông lạnh lùng
phải chi cụ có chăn mùng
một tấm t́nh đắp thủy chung bên đời
người quan tâm cụ hụt
hơi
hội họp thăm viếng rong chơi nước ngoài
giờ đâu nhớ cụ loi ngoi
một ḿnh chống trả qủi đ̣i gươm thiêng
mấy kỳ thay
người nắm quyền
hiểu ḷng, cụ giữ gươm riêng cho ḿnh
kỳ này càng lắm bất minh
cụ hủy diệt kiếm trầm ḿnh chết theo
điềm dữ với thông báo
treo
bằng chính mạng sống cụ èo uột dâng
bỗng nhiên ḷng lắm bâng khuâng
tiếc cụ và thấy ngại ngần vu vơ
chẳng phải cái ǵ cũng
thơ
nhưng thương tiếc cụ làm lơ không đành
vài câu gói sợi t́nh thành
mừng cụ chuyển kiếp thượng hành b́nh an
thay kệ cái bọn
việt gian
từ từ hủy diệt mưu toan lộng hành
người yêu nước đă chạy nhanh
đại đa số mới trưởng thành lo chơi
chủ quyền của
đất nước trôi
theo vận mệnh sắp từ trời thật ư ?
tiếc tôi c̣n mỗi con cu
đái không kịp ngập kẻ thù quốc dân
(xin lỗi
văng tục một lần
để tự xỉ vả ḿnh không ra ǵ)
Luân Hoán
7.21 AM- 20-01-2016
*
THÊM MỘT LẦN CẢM
ƠN
h́nh thức mỗi tác
phẩm
đích thực là dung nhan
đứa con của người viết
đă nặng ḷng cưu mang
với bàn tay nghệ
thuật
phơi phới tâm hồn vàng
anh điểm trang tác phẩm
giàu thêm nét nồng nàn
cuốn sách như thêm sức
với mặt mũi đậm đà
toát ra từ chữ kư
niềm tin yêu thiết tha
xin phép nhiều tác
giả
cho tôi thêm một lần
cảm ơn người họa sĩ
luôn đi kèm thơ văn
dẫu nói nhiều hơn
nữa
cũng không hết chân t́nh
tôi tin anh đang thấy
tôi làm thinh lim dim
Luân Hoán
9.06 PM- 19-01-2016
*
CON, CHÁU
nhân cháu
KevinLeHo gởi ảnh - cảm ơn cháu ngoại
ngày trẻ ta cưng con
chừ già thích chiều cháu
ba con đă lo tṛn
gái trai đủ nội ngoại
c̣n thằng con c̣n
lại
nghiêm cứu game cả ngày
mọi trục trặc "vi tính"
nhờ nó lẹ ra tay
cháu con như là giặc
con cháu như quần thần
có đủ ngoan và nghịch
hạnh phúc mới trọn phần
xa con thường lo
lắng
gần con hơi bực ḿnh
gần cháu nghịch phá mấy
cũng thường khen thông minh
rơ ràng đă kỳ
thị
cháu hơn con mất rồi
giản dị ḿnh đang có
đám bạn mới cùng chơi
Luân Hoán
7.16 AM-19.01.2016
*
HỘI AN - 2002
nhiều lần ăn bám
Hội An
chưa một lần dám cưu mang phố t́nh
chỉ vịn cổ phố quang vinh
cái tôi tự măn thành h́nh đất linh
thật t́nh tôi không có tin
địa linh nhân kiệt linh tinh bao giờ
con đất nào chẳng ghé vào
bốn chữ vàng ngọc thanh cao thế này
với tôi Hội An là cây
là cỏ là lá xanh vây bốn mùa
nước sông gió biển luôn thua
ḷng dân cư ngụ sớm trưa yêu đời
Hội An sống măi trong tôi
bởi từng là chỗ chôn nhau tôi và
tập ḅ tập chạy đều là
dẫm chân xuống đất cỏ hoa thơm
này
nước mắt trẻ thơ
thấm đầy
nước tiểu nước dăi của ngày trẻ con
đất tiếp thụ những nụ hôn
bất ngờ như vậy nên hồn đất xanh
hồn tôi cũng vậy
không đành
dù xa cách mấy vẫn thành Hội An
ai không cho tôi chẳng màng
tự tôi cho phép tôi mang hương này
về thăm chưa
được nửa ngày
dù như làn gió thoảng bay vẫn nồng
tôi không khoái đám đèn lồng
hoa ḥe đồng điệu Quan Công, rồng chầu
tôi mê rêu bám tường
vôi
mái ngói cỏ đứng nghinh trời hồn nhiên
mà thôi... tôi đâu có quyền
lạm bàn vẻ đẹp, thánh-hiền-mới la
tôi về thăm vội
qua loa
đâu hay ḷng chợt ngộ ra nhiều điều
điều ǵ ? thưa vẫn
thương yêu
mà có thể viết rất nhiều câu thơ
thơ dở cũng đâu
có sao
miễn lấy ḷng lót bước cao thấp về
đă có mấy tay chỉnh tề
làm thơ viết nhạc lâng xê phố t́nh
thêm một giọng ca
thủy tinh
Hội An quá đủ cho ḿnh hưởng hơi
thật t́nh buồn mờ mắt tôi
Chùa Cầu lạ mặt ra ngồi đường qua
buồn miệng ăn chén xu
xoa
nước đường sao muốn nhả ra mầy
lần
nghẹn chi cái buồn lâng lâng
bây giờ vẫn thấy c̣n ngân trong ḷng
Hội An ơi kể như
xong
từ nay mộ chí người nằm trong ta
c̣n ta quyết khi thành ma
sẽ làm làn gió bay qua cơi người
Luân Hoán
7.22 AM-15,01,2016
*
LIÊM LẠC H̉A XUÂN
QUẢNG
tặng Lê Hân, Lê Tham, Lê Tiên. Lê
Chưởng (LVA), Lê Khôi....và Lê Huưnh
ba năm sống
với làng quê
một đời đáng sống dám chê điều ǵ
đời tôi bầm dập tí ti
ba năm bù đủ khúc thi ca t́nh
phố thị trôi giạt
linh tinh
đi đâu cũng lận trong ḿnh ảnh quê
làng nội tôi không hề nghèo
đất lành người ở trong veo gió lùa
cỏ lúa xanh đủ
bốn mùa
mấy thời chinh chiến cũng chừa làng tôi
con sâu con kiến con ruồi
quanh năm thong thả đùa vui nhẹ nhàng
tre găng thẳng
lối ngay hàng
giữ ấm tiếng hát mịn màng ca dao
chim chất quạch chim chào mào
hót thành âm điệu ngọt ngào nông thôn
miếu đ́nh rộng răi
tấm ḷng
hương trầm thơm phứt hai ḍng sông xanh
ḍng nhỏ đầu làng uốn quanh
cuối làng ḍng lớn nước hành quân luôn
nhớ xưa khoái tắm
ở truồng
đôi khi nghịch thả nước luồn vào sông
vậy mà tôi sạch như bong
ḷng không gợn chút phập phồng lo chi
không nhất làng cũng
thứ nh́
tôi con vườn ruộng phương phi đề
huề
nhà ngói sân gạch chỉnh tề
phù du quả thật đi về phù du
xác g̣ mă khỏi ngồi
tù
nhưng đi chỗ khác chơi từ bảy lăm
ruộng rồi nhà cũng đi đong
làng nằm chờ biến thành sân golf và
những ǵ tôi không nghĩ ra
h́nh dung không kịp cái đà hóa thân
không c̣n chỗ ngồi nhịp chân
tôi đâm thù hận, thưa không chỉ buồn
"đời
mà !" (hai chữ dễ thương)
tôi học đă thuộc dù vương vấn hoài
hồn quê hồ dễ nhạt phai
chỉ ba năm cuộc đời dài tôi riêng
quá may c̣n được
đoạn phim
xót nước mở ngắm được thêm nhớ nhà
cho dù lẽo mép ba hoa
cách ǵ tôi cũng thật thà kính thưa
sống là tạm thời
chịu thua
và và tiếp tục chịu thua không chừng
biết đâu trở lại vui mừng
không riêng th́ hưởng cái chung nước nhà
Luân Hoán
5.57 AM-17.-01-2016
*
ĐÀ NẴNG 2002 (Bài cuối)
bát phố đêm - tôi,
Tùng, Bân (1)
một đôi khi cũng dừng chân vỉa hè
ăn bánh ú ngó lăm le
mấy ông phú-lít lè phè bạn dân
phố thường mang nét
trầm ngâm
nhiều lần Đồng, Quí (2) bốc đồng rủ rê
chơi vài xị môi tê tê
nh́n đời thấy đủ bốn bề toàn thơ
chúng tôi không là đỉnh
cao
chỉ là thảm chở vóc đào tơ bay
dạo đêm nghe gió trên cây
ngâm giùm mấy đoạn bàn tay chưa thành
có lần Sa Mạc,
Vương Thanh(3)
hùn tiền
mua sữa đậu nành uống chơi
uống sữa v́ say nụ cười
cô chủ Thành Kư (4)
tươi vui người Tàu
ngàn đêm xưa qua
đă lâu
dạo đêm nay nhớ đâu đâu trong ḷng
tưởng lạc đề hóa ra không
v́ tôi thật sự trong ḍng trôi xưa
phố đèn sáng mấy
cũng thua
cái thời đom đóm đong đưa bóng h́nh
đêm nay tôi chẳng một ḿnh
chị tôi và đám cháu ḿnh thân thương
tôi vui, biết
được yêu thương
tôi buồn, bất lực mở đường vui hơn
bài thơ nhếch nhác sắc hồn
viết đưa chân đoạn phim bồn chồn ghi
ngồi xem lại thấy
kỳ kỳ
vô duyên con mắt hàng mi chớp hoài
cảm ơn người cũng ghé coi
dù khó đụng tiếng thở dài bên trong
Luân Hoán
9.45 AM - 16-01-2016
1. Châu Văn Tùng, Hoàng Trọng Bân
2. Hà Nguyên Thạch, Đynh Hoàng Sa
3. Nguyễn Nho Sa Mạc, VT (tác giả Khu Rừng Mùa Xuân)
4. quán đối diện cổng nhà
thờ Con Gà
*
ĐÀ NẴNG 2002 (bài 2)
năm bảy khuôn mặt
bạn xưa
vài chỗ lui tới sáng trưa
một thời
khu đất từng đặt chân
nôi
bốn con lần lượt ra
đời tại đây
trời thơm đất
ấm thế này
bỗng dưng mất sạch tháng ngày b́nh an
trên thân vẫn lớp da vàng
trong tâm cội rễ tiềm tàng Việt
đâu dè thành đứa con
hoang
trở về như khách qua đàng văng lai
cũng may thấp thoáng áo dài
khi qua trường cũ nhớ vài người xưa
đắng cay chưa đủ
dư thừa
giàu thêm chút ít cũng chưa chết người
gắn nhẹ lên môi niềm vui
gặp lại vội vă nụ cười nao nao:
vào Ngọc Anh quán mong
chào
chỗ quen chưa lạ vẫn trơ mặt nh́n
đám bạn cũ già theo ḿnh
ngó nhau cười mỉm làm thinh cúi đầu
thằng Châu ơi hỡi
thằng Châu
sao mày vẫn cứ nhớ lâu quá chừng
th́ ra mày chọn chỗ dừng
Đà Nẵng là chỗ lâm chung mày về
mơ thôi nghe cậu nhà quê
sắp chết mà vẫn u mê lạ lùng
xưa đi và yêu tứ tung
chừ thành phố được đóng khung lên h́nh
vội ghé thăm cơi hiển
linh
Cổ Viện Chàm sẽ thành b́nh địa chăng ?
hồn xưa trong tượng mắng
rằng
dù ǵ cũng giữ nét văn hóa mà
Đà Nẵng lưu dấu ǵ
à ?
mấy cây cầu mấy dáng hoa bên
cầu
tôi thị dân phố Hải Châu
khó quên được cái sân ngồi tập trung
nhắc sao hết mối
nhớ nhung
tôi xin tiếp tục lận lưng riêng ḿnh
ngôi nhà đă bán lặng thinh
nh́n tôi như khóc vô t́nh tôi qua
ngay trước mặt
mà quá xa
một thời tôi giọt mưa già mặn môi
thôi đi khuất mắt cho rồi
có ǵ đâu chuyện cuộc đời
tự nhiên
hăy hồn nhiên xin
hồn nhiên !
Luân Hoán
7.58 AM- 16-01-2016
*
ĐÀ NẴNG 2002 (bài 1)
thiếu thời tôi nghèo
bạn bè
tính t́nh nhút nhát lè phè đă quen
thanh xuân thường giỡn bóng
trăng
chia khói thuốc với trụ đèn
ngày đêm
bỗng nhiên nhờ "băo
nổi lên"
thổi tôi bay khỏi cơi trên thiên đường
18 năm thường trực buồn
chừ về như lén chân run bóng đùa
bị xem "cặn bă
dư thừa"
dám đâu hưởng thụ nắng mưa quê t́nh
chạy lang thang t́m ảnh h́nh
lượm từng kỷ niệm linh tinh bất ngờ
nhất là nhân dáng phất
phơ
của tôi ngày nọ bây giờ c̣n y
cảnh thành phố có khác đi
thâm niên cư ngụ dễ chi tôi mù
vẫn nh́n ra chỗ từng
ngu
đợi chờ hết buổi em xù chẳng ra
vẫn nh́n ra đoạn ngă ba
con chó cưng bị xe qua ngang ḿnh
vẫn nh́n chỗ
được chưng h́nh
trong cḥi hớt tóc nghinh nghinh nắng trời
cái tôi ơi cái tôi ơi
càng chạy càng gặp khắp nơi tôi và
những cuộc t́nh thật
thiết tha
cho chim cho bướm cho hoa cho cành
cho em đang tuổi học hành
cho bè bạn tóc xanh xanh yêu đời
cái tôi ơi cái tôi ơi
mi đă sáu mốt tuổi rồi nghe chưa
đừng tưởng trẻ như nắng mưa
ngây thơ mà chết vẫn thừa thơ ngây
hăy như là đám
bụi bay
trên đường mi chạy ngó đầy ḷng
thương
niềm vui đang lấp nỗi buồn
cầu cho mi được phố phường nhận ra
một thằng của
thuở xưa xa
vẫn thờ ơ những ngă ba con đường
bởi mi ăn ở bất lương ?
mai sau sợi khói khó vương cơi này
khói bụi xốn
mắt cay cay
thằng em nhắc nhở điều này chuyện kia
nhớ quên quên nhớ bên ŕa
ḷng tôi lợn cợn t́nh chia tạ đời
Luân Hoán
6.15 AM- 15.01.2016
*
SÀI G̉N 2002
1.
tôi về thăm lại
Sài G̣n
chị tôi hờn mát không c̣n mắng yêu
ngồi trên bàn chị buồn thiu
đôi mắt chan chứa bao điều hỏi thăm
lặng im tôi đứng
trầm ngâm
đốt hương khấn vái th́ thầm vu vơ
không c̣n ḷng dạ làm thơ
nhẹ tay phủi bụi bám hờ trên khung
cô em dâu mắt rưng
rưng
tranh phần thương chị lừng khừng của
tôi
chị cưng con bé quá trời
dặn đừng ăn hiếp từ hồi mới quen
mười tám năm vẫn
ngỡ rằng
hôm qua cùng chị ngồi ăn chung bàn
chị giống hệt mẹ dung nhan
mỗi khi nhớ mẹ nh́n sang chị cười
em về chị theo mẹ
rồi
gió bay qua cửa như hồi thanh xuân
em buồn không dám rưng rưng
nên chi ḷng nặng quá chừng chị ơi
2.
Sài G̣n chỗ của chị
tôi
bây giờ có vẻ khác hồi tám lăm
người dường như bớt sống thầm
dù con đường vẫn bụi lồng âm thanh
rảnh không ra cửa loanh
quanh
ghi h́nh ngớ ngẩn chợt thành nhà quê
thân thương tiếng mẹ bốn bề
không xa lạ cũng chẳng hề quen thân
cả đời cốt
cách b́nh dân
thật khó đóng kịch hanh thông về làng
ghi h́nh là tha thiết hàn
ḿnh và con đất Việt
dù mai theo đám mây trôi
về phương Bắc Mỹ hết đời cũng
nên
Sài G̣n đâu có mất tên
mọi người vẫn gọi, trong tim vẫn thờ
chợt vui v́ được
ngu ngơ
đi qua đi lại nửa giờ quay phim
ai nh́n chúng tôi cũng tin
mới từ Cẩm Lệ vào t́m bà con
chúng tôi quả thật c̣n
ngon
giữ chưa mất gốc ḅn bon, tiêu, chè...
tôi riêng giữ tính lè phè
đi đâu cũng gặp người trền nhún vai
rơ ràng ḿnh thật là oai
khắp trong thiên hạ khó ai giống ḿnh
đó là chưa kể trái tim
vẫn c̣n rộng mở cung nghinh mọi người
Luân Hoán
7,27 PM - 14.01.2016
*
LIÊN TƯỞNG
gởi anh Minh Ngọc
Vương
chưa được gặp Tạ Tốn
thấy ông, đă gặp rồi
một nhân vật tiểu thuyết
xuất hiện ở ngoài đời
có thể qua dung mạo
râu tóc đẹp ngút trời
đă giúp tôi liên tưởng
trong phút ngồi không chơi
dù không là tứ đại
Pháp Vương Minh Giáo nào
trông vẫn rất thần thái
một Sư Vương Kim Mao
mong rằng ông dùng bút
vách núi khắc thành thơ
hơn được Thành Côn giả
tiếp tục bước giang hồ
đừng theo Hân Tố Tố
cứ giữ Ỷ Thiên đao
mài bén thành ngọn bút
vẽ người thành ca dao
không cần chém ai cả
mật thất nào giam ḷng
hăy ăn chơi thong thả
sống trọn đời thong dong
thôi tôi không viết nữa
nh́n h́nh ngẫm nghĩ chơi
tôi ông chưa quen biết
xin bỏ lỗi phút vui
ơi hắc mao sư đệ
(v́ nhỏ
tuổi hơn tôi)
nhưng lớn hơn bụi bặm
qua h́nh biết chịu chơi!
Luân Hoán
5.30 AM - 14-01-2016
*
KHAI THÊM GIẤC MƠ TÔI
trong mộng mị gặp nhiều
người
sao không thấy bóng nụ cười tiểu thư
ngại kể chuyện ngắm cánh đùi
ṿng mông hay chỗ chết người phải không ?
thưa rằng quả có
nhiều lần
tôi gặp cả đám mỹ nhân tuyệt vời
và h́nh như tôi khai rồi
nếu cần, nhắc lại chút chơi bây giờ:
"đêm
nào tôi ngủ cũng mơ
không mơ chắc chắn xác xơ b́nh thường
mơ em nằm ngủ ở truồng
hai bàn chân khép phấn hương lụa là..." (1)
mơ suông tầm bậy
vậy mà
ḷng thanh thoát đă bay qua nhiều người
vài em dễ tính mỉm cười
mấy chị nhan sắc từng vùi dập tôi
trề môi x́ háy đă
đời
thơ là người, hắn quả tồi hơn ai
nói chi kể mộng trả bài
(giống như nhiều chị viết hoài), tiêu ngay
mộng liền với
mị vẫn quay
tôi trong hạnh phúc loay hoay mơ hoài
ai không mơ chùm tóc dài
ai không mơ nựng lỗ tai đeo ṿng
mơ chưa đủ, c̣n
vẽ sông
vẽ đồi vẽ núi vẽ không ra h́nh
tôi khai ít, v́ thật t́nh
muốn giữ chút ít thưởng ḿnh hưởng riêng
kho t́nh tôi không vô biên
và luôn nhờ những ngẫu nhiên bất ngờ
cảm ơn đời sống có thơ
cho tôi cất giữ những mơ mộng t́nh
Luân Hoán
4.46 AM-14.01.2016
(1) Mơ (trong tập Cỏ Hoa Gối Đầu
*
TRÂN TRỌNG HAI CHỮ CẢM
ƠN
năm ngoái sinh nhật
mỗi ngày
bây giờ sinh nhật từng giây mỗi giờ
tôi đang trở lại ngây thơ
mút những viên kẹo ngọt ngào t́nh thân
bè bạn anh chị xa
gần
gói t́nh trong chữ ân cần gởi cho
rượu trà bánh hoa thơm tho
bằng t́nh giao cảm văn thơ nhẹ nhàng
quá vui mạn phép
viết càn
ít câu thâm tạ vội vàng giống thơ
hạnh phúc không ở trời cao
từ ḷng tương kính xă giao hằng ngày
nói nhiều sợ loăng
gió mây
tôi gom ḷng trộn vào đầy nét hoa
Cảm Ơn giản dị thật thà
mong anh chị nhận lại quà của tôi
kể như tôi cắt bánh
rồi
chia đều hương vị cuộc đời cho nhau
không phải tôi vui lần đầu
chắc cũng không cuối, nhưng mầu nhiệm thay
ngày mừng tuổi tôi
năm nay
vô cùng ấm áp và đầy b́nh an
chúng ta toàn là bạn vàng
Luân Hoán
5.54AM-11.01-2016
*
NGÀY ĐẦU TUỔI MỚI
hôm nay tṛn trịa
bảy lăm
thẳng lưng nhơm khỏi chỗ
nằm đêm qua
nệm ra c̣n ngát thịt da
đâu có kỳ thị trẻ già chi
đâu
vẫn động tác quen
vuốt đầu
nắn cái mũi tẹt rờ râu nhẹ nhàng
thong thong tay vén cửa màn
bên ngoài mưa nhẹ nhịp nhàng ḥa vui
rơ ràng là chúng đang
cười
chào tôi thức dậy cũng tươi rói t́nh
mặc dù ngoài mặt làm thinh
nhưng trong tôi hát khúc linh hiển chào
tôi vừa thong thả
bước vô
ngày đầu tuổi mới tự hào ghê chưa
ḷng tôi không phải tay vừa
ngồi xuống tí tắc gơ bừa ra thơ
mừng ḿnh tuổi tạm
hơi cao
mọi thứ thấp xuống chẳng sao, chuyện
thường
khi hôm bài trả cũng suông
không quên không vấp chữ thương yêu nào
cái thằng bạn áp
huyết cao
lui chân trước ngọn thơ tào lao vui
c̣n thằng bạn hay hại người
ung ung ǵ đó c̣n lười chưa thăm
hôm nay mừng tạm
bảy lăm
sang năm mừng tiếp có không khỏi cần
giữ khư khư một cái tâm
hiền lành là sống trăm năm dễ dàng
ngọn đèn không thắp
vẫn chong
mắc chi vội thổi ngọn ḷng tắt đi
mời em cùng dự xuân th́
năm bảy lăm tuổi của thi ca t́nh
Luân Hoán
6.45PM. 10-01-2016
*
XIN NHẬN NHỮNG LỜI CHÚC
gởi quư bạn Hương Xưa
đa số điều
bạn chúc
sức khỏe là ưu tiên
không có ai vui chúc
tôi c̣n được đẹp duyên
tuổi già khổ là vậy
muốn yêu không dễ dàng
dù được em cấp phép
chính ḿnh tự đầu hàng
sức khỏe tối
cần thiết
nhưng thật khó giữ ǵn
dù tận tâm bảo quản
cũng hao hụt vô t́nh
làm sao tránh phung phí
những bốc đồng bất ngờ
nể bè bạn quá chén
chiều em út t́nh cờ
sống không nên thủ
thế
chẳng xả láng vô duyên
xin nhận mọi lời chúc
để được thành bạn hiền
quí anh chị yên trí
tôi đằm tính hẳn rồi
sống chuỗi ngày bonus
tôi biết giữ nụ cười
Luân Hoán
1.02 PM- 10.01.2016
*
3 GIỜ 40 NGÀY 10-01-2016
NHẬN THIỆP MỪNG NGÀY SINH 75
Từ CHÂU NGỌC BÍCH (Bà HỒ Đ̀NH NGHIÊM)
dĩ nhiên là cảm ơn
cô em, người vợ bạn
cũng là người chí thân
nhận vợ tôi vai chị
tôi tạm giữ vai anh
nhưng chồng em khả úy
hậu sinh rất ngon lành
trong nghề chơi chữ nghĩa
trong hai ngày vừa qua
cố t́m đọan ghi ảnh
Đinh Cường, Lư và tôi
cùng em dạo phố cũ (1)
tiếc, t́m măi không ra
cụt hứng khoe t́nh bạn
bà chị Lư
của em
luôn miệng khen em trẻ
khen em lúc gần đây
hoa tay đă phát tiết
với chất liệu hàng ngày
em tạo h́nh rất tới
Lư và em
giống nhau
một thời cùng nhàn rỗi
việc nhà không đụng tay
bỗng nhờ đời cứu rỗi !
thôi như
vậy cũng vui
thờ hai ông bê bối
cũng lại gần tính nhau
ba hoa nhưng phật đất
cảm
ơn, xin phép em
chưng thiệp cho bạn xem
cùng hưởng bánh em vẽ
tôi vui được đề tên
Luân Hoán
4.05 AM - 10-01-2016
(1) Vieux Montreal
*
DỌN ĐƯỜNG NGÀY MAI
VÀO 75
"Tám Lăm" đến
được xứ người
thanh nhàn trở lại ta cười hồn nhiên
bắt tay nối lại cái duyên
ăn chút bánh ngọt mừng niên tuổi ḿnh
năm nay cũng không làm
thinh
gọi là cho có tạ t́nh sống lâu
cái bánh nhỏ nhỏ đặt rồi
mai đem về chụp ảnh chơi b́nh thường
bây chừ đi
trước vài đường
lục bát dỏm nhất lót giường tối nay
cho ḿnh ít phút phây phây
khỏi uống thuốc ngủ cũng say với t́nh
2.
có năm sinh nhật
một ḿnh
vợ con bận rộn mưu sinh ra ngoài
đúng ngày chẳng lẽ nằm dài
ngồi dậy ngúy ngoáy trổ tài làm thơ
bày thêm ra tṛ dật
dờ
đặt máy quay lại họa đồ trẻ con
tay vuốt tóc em chưa ṃn
cầm bút ḍ dẫm bén hồn chữ đi
thơ thẩn đâu
đáng kể ǵ
cái ḷng đă khoái chuyện chi cũng liều
thường quen bày đặt lắm chiêu
tṛ này cũng lạ chưa nhiều người chơi
3.
năm nay có giảm yêu
đời
v́ sức khỏe xuống gần nơi sẽ nằm
gắng mừng cái tuổi bảy lăm
mở đường về lối tṛn trăm từ
từ
cơi âm quân số thặng
dư
vừa gọi một đám tay cừ về xong
diêm vương chắc chưa phải ḷng
một tên chỉ biết ḷng ṿng ham chơi
bè bạn em gái yêu ơi
ta xin trân trọng kính mời nâng ly
đừng hỏi chúng ta uống ǵ
rượu trà thơ chẳng dễ b́ hư không
Luân Hoán
4.01 PM - 09-01-2016
*
BUỒN VUI CÙNG VỚI VUI BUỒN
bạn tôi vừa mất hôm qua
ngày mai sinh nhật tôi già bảy lăm
hôm nay định đóng cửa
nằm
giữ an bổn mạng thêm năm
tuổi đời
ra ngoài nhỡ
đụng con ruồi
chiếc xe chi đó, chết người, bớt vui
ḷng đang thổn thức ngậm ngùi
không nh́n được mặt, nụ cười bạn
xưa
vậy mà cũng giỡn,
chịu thua
ơi tôi đang khóc đang đùa cùng nhau
giận ḿnh quên lững đi đưa
Hồ Đ́nh Nghiêm sang tiễn ông vua sắc màu (1)
anh Dương Nghiễm
Mậu qua không ?
bạn cột chèo bạn ngồi
đồng văn thơ
tuy rằng tôi đang dật dờ
ai ghé nh́n bạn tôi nhờ ngắm luôn
khuôn mặt hiền đă
biết buồn
dù thiêm thiếp chúc tôi trường thọ dai
ngày hôm kia và ngày mai
làm sao tôi chẳng nhớ hoài tử sinh
Luân Hoán
7.17 AM - 09.10.2016
(1) nhà văn HĐN, em chị Nhung, vợ Đinh
Cường
*
(chưa chọn
được đề bài này)
bạn chết vội làm thơ
đúng là một xúc phạm
nhưng làm chi bây giờ
người tôi chao đảo quá
chẳng biết đang thế nào
Đinh Cường ơi Đinh Cường !
người bạn thật dễ
thương
dễ thương
dễ thương quá
tự nhiên tôi quá buồn
so vai như lá héo
bạn đi như thế
nào
hẳn đau nhức nhiều lắm
qua ảnh thấy xanh xao
bạn bên này định ghé
vậy là chưa kịp chào
ngỡ như tin thất thiệt
đang sửa bản layout
định gọi xin mẫu mới
b́a sách bạn từng làm
lần này tôi hết đợi
hết réo qua viễn thông
hết nghe bạn hứa chắc
tôi hụt hơi bất
ngờ
hối hả gọi Song Thao
Hồ Đ́nh Nghiêm, Lưu Nguyễn
chia bớt nỗi nghẹn ngào
chợt đến như không thật
chợt buồn như giả vờ
Đinh Cường ơi
Đinh Cường
người bạn ít lộ buồn
khuôn mặt luôn b́nh thản
lạc quan giàu yêu thương
đi đứng thật mực thước
luôn xem bạn như vàng
nói nhiều mà làm chi
bạn đi, ừ đă đi
tôi thật chưa dám gọi
thăm chị, cháu, nói ǵ
lẩn thẩn bật diêm đốt
nh́n khói hương bay đi
gơ mấy chữ
trấn an
ḷng dạ đâu thơ thẩn
tôi vuốt mặt tôi hai lần
như đang vuốt mặt bạn
ô hô đi thanh nhàn
hỡi ông anh, bạn vàng !
Luân Hoán
10.44 AM- 08.01-2016
*
ÁNH SÁNG MẶT GIƯỜNG
ngồi giáp mặt cùng cửa
gương
chong đèn bóng ngă xuống
giường sau lưng
nơi em ngủ thẳng tay chân
cái mền lệch quá nửa chừng
vóc hoa
thật t́nh cờ ta xoay qua
bóng ḿnh nhúc nhích ngỡ là thân em
đèn bàn hạ thấp xuống thêm
sợ ánh sáng chói giấc em bớt nồng
trước khi cho thánh thể
nằm
em kéo màn cửa niêm phong đồng hồ
em ngại tia sáng chói vào
làm hỏng mất giấc ngủ mơ b́nh thường
vậy mà em thật dễ
thương
giữa khuya sáng sớm ta thường vẩn vơ
bật đèn viết vội vu vơ
em cụ cựa nhẹ giả lơ không phiền
biết em đang gắng
nằm yên
thẳng người ta chắn màn h́nh bớt soi
đồng thời nghe ngóng thử coi
em thở đều giấc hẳn ḥi hay không
dùng con sư tử
nhồi bông
thay ta nằm lấp khoảng không mặt giường
mai này nhỡ mất ta luôn
cũng quen thiếu những hơi luồn thân
thương
chẳng khi mô gặp em
buồn
dù em nằm ngó vách tường bóng ta
chỉ cần một thoáng thở ra
ta tắt ánh sáng ngă qua em liền
ơi t́nh quả thật vô
biên
thương ta em tập nằm thiền đă quen
từng đêm lặp lại từng đêm
thay thơ xin tạ ơn em cả đời
Luân Hoán
6.45 AM- 08.01.2016
*
LƯNG ONG DÁNG LỤA XA
RỒI
bỗng nhiên thèm mặc áo dài
chạy mượn con bạn diện vài ngày chơi
lưng ong dáng lụa xa rồi
soi gương tiếc nhớ tuổi đời thanh xuân
ngày xưa nhan sắc có
chừng
thời gian ăn bớt những lừng lẫy xưa
thở dài cũng thua nắng mưa
áo cơm vốn cũng về hùa phá hôi
áo mượn mặc
vào thử rồi
chẳng lẽ chỉ ngắm bóng đời trong
gương
theo anh mắc cở ra đường
ngồi trên xe măi khiêm nhường thôi sao ?
anh đề nghị
thử làm "sao
miệt vườn" thả bộ bước vào công
viên
vừa đi vừa cố làm duyên
nghĩ mặc đồ bính tự nhiên rối ḷng
đi như đi chợ
ḷng ṿng
gió bay theo ghẹo phập phồng lẳng lơ
anh ghi h́nh thay làm thơ
tối về làm thịt nai "tơ" không chừng !
Luân Hoán
4.45 AM-07.01.2016
*
TĨNH ĐỘNG
(đề ảnh từ
facebook Đỗ Duy Ngọc)
tĩnh vật luôn luôn
động
động v́ nhiếp ảnh gia
động v́ người họa sĩ
cùng vật mở ḷng ra
hăy nh́n sâu ngọn
nến
ánh sáng thật lung linh
thân sáp oằn sức nóng
lún dần đời dâng t́nh
hăy nh́n đầy trang
sách
chữ nằm đợi mắt ai
kiến thức cùng tâm sự
đang hóng mặt ra ngoài
mắt tôi đang rất
động
bàn tay c̣n động hơn
nhưng ḷng tôi đủ tĩnh
vu vơ hiểu chập chờn
tĩnh động luôn cùng
sống
cùng tha thiết đồng hành
nh́n khắp các góc cạnh
có tôi trong bức tranh
Luân Hoán
4.53 AM- 06.01.2016
*
HỒN SEN
(đề ảnh
Dương Quốc Định, từ đề nghị
của FB Ngọc Quỳnh)
1.
quốc hồn quốc túy
Việt
luôn tượng trưng bằng những lá hoa
trúc tre một thuở xanh hồn nước
sen đào mai cúc ngát hương nhà
nghệ thuật tuyệt
hơn đến với sen
mỗi người riêng một cách nói năng
văn tự âm thanh cùng h́nh ảnh
thỏa thích ngợi ca thật công bằng
khởi tự ca dao sen đă
thơm
thế kỷ nối nhau hoa lá đơm
trong bùn u uẩn buồn man mác
ngọc của đất trời ngọc của tâm
sen bớt quí đi
nếu thiếu người
không cần mỹ nữ hoặc hoa khôi
bàn tay trên chiếc đ̣ đưa đẩy
đủ dậy hương sen bốn hướng
trời
nhưng ư t́nh thơm sẽ
tuyệt hơn
nếu sen chen chúc cùng mỹ nhân
vọc nước ngóng mây đùa với bóng
dịu dàng tay ngọc rửa hồng chân
tôi đă thả thơ
khá nhiều lần
những vần những điệu thật bâng khuâng
thật t́nh chưa mở ḷng riêng được
thơ chẳng theo t́nh nở ngát bông
nhiếp ảnh tài hoa thay chúng
tôi
yêu sen không thể thiếu yêu người
và người đẹp nhất không ai khác
là những sắc nhan thật tuyệt vời
2.
cởi bỏ xiêm y
đến với sen
em là hoa nở tỏa hương trăng
mờ mờ ảo ảo mây trong khói
em tượng h́nh trong dáng chị hằng
tay đỡ tóc cao má
sáng lên
mặt nghiêng thanh thoát về một bên
mắt nh́n hướng đến nụ chưa nở
một nụ sen và hai nụ em
tạ ánh sáng soi ấm
nhũ hoa
vun đầy thanh tú nét mượt mà
trũng sâu lá đậy t́nh e ấp
thánh thiện xua tan những tâm tà
không dám vẽ vời
kiểu tả chân
ngắt ra đôi chút ḷng bâng khuâng
ngắm sen tuyệt hảo bên em đẹp
tôi thấy ḷng tôi đang có rằm
xin lỗi mỹ nhân xin
lỗi thơ
tạ người chụp ảnh tạ hư vô
cuộc đời tồn tại nhờ nhân ảnh
cùng thuởng ngoạn riêng thật bất ngờ
Luân Hoán
8.05 AM- 05.01.2016
*
LIỀN CÁNH
(đề ảnh từ
facebook Nhan Phan)
cuộc sống tuyệt
vời nhờ đủ đôi
âm dương vũ trụ định từ trời
liền cành cây lá vươn ḿnh sống
có cặp muôn loài em có tôi
đôi vẹt tung ḿnh vút cánh
bay
gió vây thân bọc bởi ngàn mây
cánh nương theo cánh cùng che chở
cả hai như một theo tháng ngày
mỏ ngậm đầu
nghiêng mắt dơi trông
bờm đầu lông xếp ngă song song
thân ḿnh như giáp một đường kẻ
xeo xéo ṿng cung liền một ḍng
tổng thể t́nh nhân như
đóa hoa
gió không lực cản mây nhạt nḥa
bầu trời cao rộng như ḷng tổ
vũ trụ thiên nhiên đă là nhà
đạt tới hài hoà
khắng khít nhau
trong ḷng hẳn phải đủ chiều sâu
thương yêu hiểu biết cùng thông cảm
một cách tự nhiên rất nhiệm mầu
tôi với em yêu đă bao
năm
như chim như cá măi mặn nồng
ước ǵ được chết cùng một lúc
hạnh phúc chung về một cơi không
Luân Hoán
11.27 AM-05.01.2016
*
THĂM BẠN QUA NHÂN ẢNH
(đề ảnh từ
facebook Ba Vân)
ba lăo trượng phu
ngụ quê nhà
trông qua vẫn lộng nét hào hoa
tuổi đời chưa thể đè ai chúi
trước chặng đường về c̣n khá xa
lẩn thẩn soi dung
mạo từng người
thiệt t́nh không thể giấu niềm vui
cả ba na ná như ta vậy
già chút xíu chơi cho ấm đời
b́a trái vẫn là một
Hồ Luân ?
bao che ta thuở lỡ nằm chung
với em mười sáu mê thơ sớm
ta dẫn đi rong đến đường cùng
ngồi giữa không ai xa
lạ tên
chàng không khăn gói cũng lênh đênh
gối đàn theo nước trôi quên đậu
ngoài một phương
bạn thứ ba là ông chưa
già
nuôi râu hẳn để cạ nụ hoa
như ta tinh nghịch thường lưu giữ
một chút hương t́nh thơm thiết tha
ta nói thật t́nh
chẳng giấu chi
đều già ? không đúng, chỉ
hơi suy
bạn bè chẳng ảnh hưởng ǵ cho mấy
cùng lắm bớt đi một vài ly
mừng bạn mừng ta
vẫn yêu đời
không yêu đâu chụp ảnh khơi khơi
như tuồng Mạc Phụ hơi buồn đấy
hay bởi mắt nh́n ta dở hơi ?
Luân Hoán
12.19 PM- 05.01.2016
*
THĂM NGÔI NHÀ CỦA NHÀ THƠ
(đề ảnh từ
facebook Hồ Ngạc Ngữ)
không biết địa
danh con đất này
không hay vườn mọc bao nhiêu cây
cỏ hoa mấy loại chen thân sống
mưa nắng mấy mùa đến thăm đây
mái ngói tường xây
quét nước vôi
rào cao cổng gạch cửa sắt phơi
thời gian giũa nhẵn hơi người đến
rỗ mặt lối vào mở sẵn mời
tôi đến hôm nay
bằng mắt vui
đứng ngoài cổng lén nghe hơi người
ngâm thơ nhè nhẹ triền miên thở
t́nh ấm dần lên bốn góc trời
nh́n dấu mỹ nhân t́m
thi nhân
không hằn ấm áp gót bàn chân
nhưng nghe cây lá c̣n rung động
hiểu được ḷng ai đă nợ nần
tay ủ thơ này giàu
tài hoa
mỗi ḍng chữ nặng những thiết tha
nỗi buồn nỗi nhớ như sờ được
dù văi vào vùng gió bao la
đứng lặng đi quanh
chỉ một hồi
buồn t́nh lững thững trở về thôi
nhà thơ không tiếp người lang bạt
gió lạc đường bay lẩn thẩn cười
Luân Hoán
6.09 AM- 05.01.2016
*
HẠNH PHÚC QUANH TA
(đề ảnh từ
facebook Lê Kư Thương)
bác phu xe này trông quen quen
dáng vẻ như là một nhà văn
nh́n lui ngó tới là thi sĩ
ủa lạ, phải là họa sĩ... chăng ?
điếu thuốc trên tay khói
bốc hơi
bay lên nựng nhẹ vành nón cời
h́nh như trên nón bài thơ mới
và nét vẽ lên cả cuộc đời
trông bác hiền khô mỉm
mỉm cười
hương thừa trí thức chắn con ngươi
mũi cao má thẳng c̣n ngon lắm
đủ để yêu chơi vài ba người
áo diện theo quần
màu quê hương
sáng tươi không bợn chút phiền buồn
cần lao không hẳn là vất vả
ḷng biết yêu đời chơi tới luôn
sạch sẽ cặp chân diện
sandal
toàn bộ gió ngoài thật ngon lành
cái xe cũng bảnh như ông chủ
chuẩn bị khai chân cuộc viễn hành
thú thật tôi ngờ bác
phu xe
giỡn chơi cho giống sắp hành nghề
mượn xe ai đó mà chụp ảnh
một cách vẽ tranh cũng rất phê
cuộc sống buồn vui
vạn cảnh t́nh
người người chen chúc cùng mưu sinh
ước chi tất cả đều hạnh phúc
như bác phu xe ở trong h́nh !
Luân Hoán
10.22 AM- 05.01.2016
*
GIỌNG GÁY QUÊ HƯƠNG
(đề thơ từ
facebook binhcanada binhcanada)
cu cườm cu
đất cũng là cu
giọng gáy trầm buồn tự thiên thu
không hiểu từ đâu âm thanh ấy
u uẩn man man lời mẹ ru
giọng gáy như là tiếng
quê hương
t́nh trời t́nh đất đẫm nhớ thương
bổng trầm vang vọng niềm thao thức
gói ghém điệu ngân của ruộng vườn
cơi tạm bơ vơ
rước chim về
mong rằng nghe gáy đỡ nhớ quê
ngờ đâu giọng thổ buồn như khóc
bấm bụng cho đi nỗi năo nề
chia biệt chim liền
mười bốn năm
bây giờ mới có dịp nh́n thăm
qua h́nh ảnh chụp đưa lên mạng
chim vẫn giữ nguyên dáng triết nhân
mười chín tuổi rồi có
ít đâu
con chim chân chất chẳng ưu sầu
riêng ta thao thức linh tinh chuyện
buồn thật vu vơ chẳng đuôi đầu
Luân Hoán
8.53 PM-04.01.2016
*
NHỚ VỀ MỘT CHỖ
SỐNG LÂU NĂM
(đề ảnh từ
facebook Đông Hàng)
chỗ ở tôi xưa, nay
chuyển ḿnh
"phồn hoa giả tạo" hết lung linh
dán bùa độc đảng: phồn hoa thật
ít nhất hiện trên những tấm h́nh
Đà Nẵng tôi xưa
giờ thế này
nhà cao đường rộng đêm như ngày
đèn soi thay nắng, đời đang sáng
góc tối mơ hồ đọng lá cây
phố xá thênh thang lóe mặt
hàng
tây tàu giày dép nối như đan
tiếng Anh tiếng Pháp chen môi hót
làm nhẹ nhàng dần giọng Quảng
đă hết du côn vắng
ăn mày
may ra c̣n được một vài tay
đại gia phương bắc vào lập nghiệp
cộng tác cùng đôi mống cướp ngày
thành phố vùng lên mở
mang cầu
một ḍng sông ngắn chợt chen nhau
cầu quay khép mở theo tàu chạy
cầu lửa phun chơi dưới dạng rồng
nghe nói không lâu
dưới đáy sông
métro rộng sẽ lưu thông
quận 3 giờ đă là thành phố
đại lộ thênh thang Phạm Văn Đồng
người kư văn thư
nhượng chủ quyền
phố tàu nương bóng đă làm duyên
quán ăn tụ điểm ăn chơi lớn
lập sẵn pháo đài, chuyện dĩ nhiên
xin sửa sớm cho
mặt lề đường
phẳng bằng sẽ tạo nét dễ thương
người tàu tiếp quản không lo vấp
giữ sức bành thêm về
Đà Nẵng vang danh nhất
nước rồi
sao tôi lạc hậu thấy không vui
hóa ra thật sự tôi mất gốc
thỉnh thoảng x́ ra nỗi ngậm ngùi
Luân Hoán
10.32 AM-04.01-2016
*
HÀNH TR̀NH NỮ SINH ĐẾN NHÀ VĂN
(đề ảnh từ
facebook Thanh Đang)
con nhỏ thơ ngây
đến lạ lùng
cao ngồng đến vậy vẫn quen chân
vừa đi vừa nhảy như con sóc
suốt cả giờ chơi dạo khắp sân
trường rộng cây xanh
chẳng có nhiều
không thèm trốn nắng dáng kiêu kiêu
áo bay cùng tóc miên man hát
khúc nhạc chi đâu... đă biết yêu ?
rắn mắt một cây
chọc bạn bè
áo dài vạt buộc khéo tay che
bạn đi dính lại cười khúc khích
vậy mà ai gọi thính tai nghe
bạn mách, nhỏ này
giỏi môn văn
thuyết tŕnh xuôi miệng viết tay quen
đề tài t́nh đất t́nh đời sống
rất khoái chan ḷng lên ánh trăng
thế đó nên chi sớm
dật dờ
ngây thơ nên bạo dạn làm thơ
núm cau trên ngực nhờ thi tứ
lấp ló vùng lên thật bất ngờ
và chỉ vài năm
đứng giảng bài
thơ đơm thành tập ngỡ gương soi
ḷng cô giáo nhỏ yêu vớ vẩn
để lộ sợi t́nh chẳng ngán ai
từ thơ có trớn
bước sang văn
chuyện ḿnh, hư cấu đắp chung chăn
dựng lên nhân vật xây thành truyện
đừng tưởng giỡn chơi lập danh thành
và ánh trăng thơm
thời nữ sinh
vẫn cùng ng̣i bút sáng lung linh
có điều ḷng xót buồn chi đó
trăng thành Khuyết Nguyệt thao thức t́nh
tác phẩm vốn là
chuyện trái tim
một đời cây bút gắng công t́m
thiện chân tô vẽ cho hơi thở
cuộc sống bừng xanh những nỗi niềm
con nhỏ thơ ngây
nổi tiếng rồi
biết c̣n khờ khạo nữa hay thôi
đôi khi c̣n thấy thơ nghịch gợm
giỡn mặt vô tư với mọi người
Luân Hoán
4.57 PM- 04.01.2016
*
NÉT HOA
(đề ảnh từ
facebook Thụy Vân)
mẹ chẳng điệu
đà nhan sắc đâu
chỉ v́ trời bắt mẹ đẹp thôi
sắc nhan không những từ nhan sắc
c̣n chứa trong tim đựng trong đầu
buổi sáng đẹp
nhờ mẹ chỉn chu
tóc thơm không để gió bay mù
trưa trời đổ nắng cần tươi
tắn
tối ướp hương vào áng cổ thư
mẹ biết thời gian
có dấu chân
bước đi lưu măi nét phong trần
làm sao yên bụng cho năm tháng
dẫm nát sắc tài của mỹ nhân ?
c̣n thở nghĩa là c̣n
sống vui
góp cho vạn vật thắm môi cười
mẹ thơm trời đất thơm cùng mẹ
nên vẫn nghiêm trang góp ư lời
không đẹp dễ ǵ
nói ai nghe
ngôn từ hương sắc dễ so le
mẹ nuôi hai thứ liền một mối
bày biện đàng hoàng chẳng phải khoe...
được đọc bất
ngờ mấy ư hay
ngắm người một thuở ở trên mây
làm tiên chán quá bung ḿnh xuống
cơi đất Hội An khép cánh bay
tôi mượn tạm
lời lẫn ư luôn
thong dong mấy đoạn thấm cải lương
hồ đồ cam nhận, không ngưng gơ
mong tặng cuộc đời trang sắc hương
Luân Hoán
5.35 AM- 04.01.2016
những chữ dùng của Thụy Vân:
điệu đà, chỉn chu,
tươi tắn
*
MŨ ĐỘI T̀NH THƠ
(đề ảnh từ
facebook Ngọc Nguyễn)
người từ trang mạng xă
hội ra
không nét đài trang chẳng thướt tha
với chỉ phần ba khuôn mặt ngọc
môi thắm lộ thơm dải răng ngà
mũi ngă theo cằm má sáng
tươi
nh́n qua tôi biết người đang vui
sắc nhan không lộ qua đôi mắt
lộng lẫy khiêm cung môi hé cười
càng tuyệt vời
hơn chiếc mũ ôm
tôn vinh trọn vẹn áng dung nhan
tôi ngờ như thể vừng mây đọng
che bớt tinh khôi của nữ hoàng
Rudsak, Mackage hay hiệu chi ?
hàng nào người đội cũng
xuân th́
tôi nh́n như thể Canada Goose,
Moose Knuckle thật nhu ḿ (1)
đoán ẩu hồ
đồ lệch cả thơ
không chừng Parajumpers
mà thôi, áo mũ người như đă
liền mạch chữ tôi thật dật dờ
áo mũ người
hơi giống áo tôi
dĩ nhiên không phải là cặp đôi
tôi mang cái kéo trên tay áo (2)
tuổi
nặng nên chi kéo lộn đầu
trùm mũ người
đi trong tuyết bay
gió chia vài hạt đọng không hay
bàn tay bấm máy nuôi h́nh ảnh
linh động muôn năm nét đẹp bày
Luân Hoán
7.53 PM- 03-01-2016
(1) tên một số áo ấm hàng hiệu đắc
tiền đang thịnh hành
(2) h́nh giống cái kéo ngược là logo của Moose Knuckle
*
BỘT TRẮNG L̉NG XOAY THEO CỐI XAY
(đề ảnh từ
facebook Hạnh Đàm)
ḷng mái nhà ngang giàu
tuổi đời (1)
vui mừng
gặp lại đóa hoa tươi
người vui từ thuở c̣n con gái
từ thuở môi thơm bánh mứt cười
thuở ấy người là
con bé con
bum bê tóc biếc mắt no tṛn
chân tay như thể con lật đật
nghịch phá lung tung chẳng sợ đ̣n
con bé lạ kỳ mê
cối xay
không ai sai biểu cũng động tay
khi bên cối đá ngâm thau gạo
phụ mẹ đưa đều những ṿng xoay
bột trắng nước
trong nhuyễn mịn màng
tay xay tay múc đổ nhẹ nhàng
đá nằm trên đá vô tư động
chẳng tiếc thương chi những hạt vàng
ngày tháng dửng dưng
mang tuổi hoa
của người thục nữ đẩy trôi qua
bao nhiêu chao động trong cuộc sống
thương giữ giùm cho nét mượt mà
được trở về thăm
chỗ ấu thơ
sờ cây cột gỗ nhớ vu vơ
ngồi bên cối đá xoay năm tháng
múc gáo t́nh chan những nghẹn ngào
khuôn mặt trời ban
những nét vui
chia cho vật dụng ánh môi cười
áo hoa cà tím thơm như cũ
nắng thắp t́nh vui cảm tạ đời
Luân Hoán
6.15 PM- 03.01.2016
*
CỔ PHỐ CON ĐƯỜNG TÔI ĐĂ QUA
(Đề ảnh từ
facebook Nguyễn Thụy Sơn)
góc đứng
người thơ tôi chẳng quen
chỉ chừng như có hồn viá chen
trong màu đất đá nằm loang lổ
nghiêng mặt đường xưa những vết hằn
tôi muốn nhờ
người lượm giúp tôi
những ǵ đang níu gót chân vui
dáng hoa lưu nét thời con gái
từng bỏ sau lưng những ngậm ngùi
ai bấm giùm
người nét chân dung
giữ thời gian đẹp cùng đứng chung
đến ngàn sau nữa c̣n sinh động
ảnh tĩnh nhưng chao đảo vô chừng
không nhớ tên
đường, đoán cũng sai
lối về trong ba ngă đi dài
dẫn vào Phố cũ tôi từng thở ?
bèo bọt phù du vẫn có ngai
vâng, ghế tôi ngồi
trong phố rêu
chính là ḷng dạ vẫn ăn theo
danh xưng con đất giàu năm tháng
mắt cửa, gương xưa vẫn măi treo
nói dốc kiểu tôi
rất thật thà
tuy ḷng không chạm khắc ngoài da
tôi yêu đất nước tôi hơn cả
nhưng chọn ở th́ đợi sau già
tưởng tượng ngôi
mồ có dựng bia
chỗ chôn nhau cũ... chắc c̣n khuya
cái tên mất gốc thừa trôi nổi
thật giả niềm mơ được bám b́a ?
xao xuyến nhớ
thương lạc xa đề
người là mỹ nữ dễ gây mê
ḍng thơ học thói đời lăng mạn
tạm gác để cho hồn nhớ về
Luân Hoán
7.27 AM- 03.01.2016
*
NGƠ ĐẤT HÀNG RÀO XANH
(Đề ảnh từ
facebook Phạm Dạ Thủy)
ngơ đất nào đây
quen quá chừng
gắng nh́n may gặp lại dấu chân
chính ḿnh lững thững từng qua lại
ḷng đất cất giùm bước bâng khuâng
xa lạ ǵ đâu hàng
rào này
ngàn xanh lá kết c̣n thơm tay
tôi sờ tôi nắm tôi ve vuốt
khi đợi chờ nghe tiếng gót giày
từng muốn
được là cánh lá ngoan
khép ḿnh thiêm thiếp mộng chung hàng
đợi tay em vói không cần nói
nhí nhảnh lời thơ như nước tràn
tôi ngấm đau
buồn em biết không
hàng rào thuần lá chỉ một bông
bên trong hiện diện nhưng xa quá
chẳng biết làm sao để nối ḷng
ngó quẩn hương
cau hứa mang giùm
t́nh tôi qua ngưỡng cửa khiêm cung
em đang chải tóc trong hiên nắng
hay đọc truyện Kiều tập nhớ nhung ?
sao chẳng dạo ra
đúng khắc giờ
tôi đang thao thức níu chân thơ
đi qua đi lại mong được ngă
dưới mắt liếc ngang thật t́nh cờ
chừ đă nhiều năm
xa Huế xưa
hàng rào ḷng ngơ vẫn như xưa ?
coi ḱa ai đứng tinh khôi quá
sao chẳng là em, mê thuở xưa ?
dáng đứng
người hiền như lá thơm
sao người không ngự phía bên trong
cho tôi mong hụt thêm lần nữa
trải tiếp t́nh lên cơi hư không
buồn cũng không nhiều
nhưng xót xa
thất t́nh như thể mới hôm qua
em lườm một cái rồi tan biến
tưởng mất mà sao chừ vẫn là
Luân Hoán
6.36 AM- 03.01.2016
*
VẮT SỮA ĐỒNG
THƠM
(đề ảnh từ
face book Lê Văn Hiếu)
hương cỏ trải
thơm ánh nắng chiều
trong ḷng đồng áng gió hiu hiu
đàn ḅ sữa đứng trầm ngâm đợi
giờ khắc tay người trổ thương yêu
cô chủ nhân vui
bước nhẹ nhàng
hai b́nh sữa vắt nặng tay mang
nghiêng nghiêng ánh mắt chừng thâm tạ
ái ngại trôi theo ngọn gió tan
giữa cơi thiên nhiên thanh
thản đời
lùng bùng áo buộc cởi ra phơi
thân thơm hơn cả hương trời đất
vóc ngọc ngà reo giữa đất trời
ngực thắm vun
đầy nét thanh xuân
nhủ hoa bắt nắng nở thơm lừng
đỉnh cao sự sống nâng nguồn chữ
thơ chạm cơi t́nh ngân tiếng rung
cuộc sống giàu từ
những giản đơn
quần rộng bên trong khoảng trống không
cỏ hoa người cũng thơm hoa cỏ
dây lỏng treo hương gió bềnh bồng
đẹp mảnh khăn che tóc
úa màu
đậy hờ duyên dáng nét thâm sâu
suy tư nhung nhớ về ai đó
thanh tú mặt thơ sáng nhiệm mầu
tôi đă vô t́nh chợt
thấy ra
dấu ḷng người mẹ từ xưa xa
nuôi em trong bụng c̣n lưu giữ
một chấm tṛn sâu nở mặn mà
khỏi phải h́nh dung
tưởng tượng chi
từ ṿng eo ngộ cơi phương phi
giữ nguồn sinh lực cao ngây ngất
tụ điểm phân chia lượng xuân th́
thi sĩ như tôi
tục tử thôi
thánh hiền loại bỏ đă lâu rồi
làm thơ là nói lời không thể
trải hết ḷng không thẹn đất trời
Luân Hoán
5.53 AM - 03-01-2016
*
PHẬN C̉
(đề ảnh từ
trang FB Thi Quỳnh Dung Lê)
mượn nắng chiều soi
mặt nước buồn
tôi nh́n chưa rơ nét bi thương
trong tôi phản chiếu trên ḍng chảy
hiu hắt tà dần bóng tịch dương
xoè một cánh che bớt
ánh vàng
lờ mờ vóc dáng đời lang thang
triết gia hay chỉ là thi sĩ
tôi sống ăn theo nỗi mơ màng
trời nước bao la
bọc ảnh h́nh
cúi đầu nh́n gợn sóng lung linh
bóng con cá khuất về vô tận
tôi hụt miếng mồi bước mưu sinh
thượng đế h́nh như
có lỗi lầm
sinh ra vạn vật thiếu từ tâm
phải ăn uống để sinh tồn tạm
giết hại sinh linh v́ bản thân
sao chẳng như là
đá vô tri
là mây là gió măi phương phi
sống không ràng buộc không phiền muộn
không vướng thời gian hệ lụy ǵ
lỡ bị sinh ra một
kiếp đời
phận tôi u uất măi không nguôi
bay lên hạ xuống trên mặt nước
hoa cỏ thơm ḿnh không biết vui
sống để t́m ăn
ảm đạm buồn
may trời cho được biết yêu thương
sinh ḍng nối dơi thay ḿnh tiếp
bi khúc vô ngôn giữa vô thường
tôi gă triết gia thi
sĩ tồi
trầm ngâm ngó sững bóng mây trôi
vân du dưới đáy sông sâu lượn
mà ngỡ bay đầy ḷng dạ tôi
Luân Hoán
4,32 AM -03-01-2016
*
VILLE DỌN TUYẾT
gần gần như
cuộc hành quân
khác chăng dẹp giặc ung dung một chiều
địch nằm yên chờ thủ tiêu
quân ta dũng mảnh ra chiêu nhịp nhàng
mở đầu thám sát
"tham quan"
xem chứng ngại vật trên đàng sẽ đi
xe nào c̣n cố nằm ĺ
hú c̣i vài bận không đi kéo liền
chủ nhân có dịp tiêu tiền
và rất sung sướng có quyền t́m xe.
một chiếc tăng
nhỏ ngo ngoe
lên lề đẩy gọn tuyết de xuống
đường
vài xe h́nh dạng dị thường
chiếc gom chiếc đẩy tuyết bùn nằm chung
đá băng khăn gói theo cùng
thành một hàng dọc song song con đường
bấy giờ một kẻ
dễ thương
lững thững lội bộ mở đường hành
quân
người này nam nữ thất thường
nhưng đều thong thả như tuồng dạo
chơi
cổ xe hút tuyết
đến rồi
thân h́nh như một con voi có ṿi
ngẩng lên chúc xuống khoan thai
nghiêng qua đảo lại theo tài điều binh
gă tài nghiêm nghị làm
thinh
không chừng nhớ tới người t́nh, làm thơ
đoàn xe chứa tuyết khù khờ
nối đuôi nhau nhích dật dờ phía sau
tuyết bay thành ngọn
trắng phau
từng đống câm nín theo nhau đổi đời
ngẫm ra rất giống cảnh người
lên xe "cải tạo" vào nơi chưa tường
nh́n dọn tuyết
chợt buồn buồn
câu thơ bá láp càng tầm thường hơn
viết chừng như lấp cô đơn
trong một khoảnh khắc đời chôn sống ḿnh
mọi sự quả
thật vô t́nh
một luồng khí lạnh rùng ḿnh nh́n quanh
mặt đường trở lại an lành
dù nhan nhản bợn tuyết dành đợt sau
Luân Hoán
12.50 AM- 02-01-2016
*
HỮU DUYÊN
(đề ảnh
từ Facebook Ngọc Minh Nguyễn)
cháu đang đứng
cạnh bạn tôi
chẳng phải vô lễ đùa vui đâu à
ông này là Phật tà tà
một nhân tâm tốt như hoa biết cười
trước đây tôi
thường theo Người
mượn đỡ chút ít tiền chơi đá gà
ổng chê: "- chú mày đă già
chơi chim đi để mấy bà đỡ lo !" (1)
mượn hoài không
được, buồn xo
nhận ổng là bạn cũng do trả thù
chẳng dè ổng thật khật khừ
cho ngay tôi bớt cái ngu thương người
dĩ nhiên là tôi rất vui
bắt chước ổng phát t́nh vui t́nh buồn
ổng có cái túi khác thường
cho hoài không hết t́nh thương cuộc đời
tôi có trái tim nhỏ thôi
thấy ai cũng muốn mời ngồi vào trong
cháu trai trông rất có ḷng
lộ tiền giữa má là không nghèo rồi
gắng luyện tốt tánh
chịu chơi
yêu các em trước yêu đời tiếp theo
khoe với cháu tôi thật nghèo
mà thường rủng rỉnh t́nh đeo bên người
tấm ảnh tôi chụp
không tươi
bên ổng hí hửng nụ cười... có duyên
tôi mời ổng hút thuốc liền
hối lộ tài vậy, hồn nhiên dài dài
h́nh như tôi chẳng
giống ai
Luân Hoán
7.44 AM- 01.01.2016
bài viết đầu tiên sau khi thức dậy ngày Tết
2016-01-01
*
NGÀY ĐẦU NĂM 2016
1.
hôm nay từa tựa hôm
qua
nhưng có tên gọi đậm đà cao sang
ngày tết Dương lịch nồng nàn
rượu hoa pháo nổ thế gian đón chào
người đua nhau đếm
ngược giờ
người say nhảy múa hát ḥ hồn nhiên
riêng tôi tĩnh tọa tâm yên
cầm cây bút đợi chờ duyên chữ về
áo quần tươm
tất chỉnh tề
tôi tu cái đạo đề huề yêu thương
trời giao bổn mạng tầm thường
luôn trân trọng giữ mùi hương ngọc ngà
năm nay da thịt rỗ
hoa
trong ḷng cũng đủng đỉnh già theo luôn
nhưng dung nhan đẹp lạ thường
không đọng lớp váng đau buồn quầng thâm
2.
bói toán dựa theo
tuổi Âm
cuộc sống Dương mới trọng tâm làm bằng
mười hai tháng, một tuổi tăng
trưởng thành thêm những lăng nhăng b́nh
thường
mười ngày nữa tôi
sương sương
bảy lăm năm một chặng đường ngao du
lên voi xuống chó gần như
không có trong cuộc sống tôi khiêm nhường
cũng không lận đận
đau buồn
chỉ linh tinh những yêu thương qua ngày
niềm vui tàm tạm đủ đầy
túi ḷng mộc mạc luôn xay nhuyễn t́nh
3.
hôm nay một ngày mới
tinh
hai ngàn mười sáu đă nh́n nhận tôi
bật đèn cho phép xài chơi
những năm tháng trọn cuộc đời ưu tiên
đất trời tự
tại hồn nhiên
hấp thụ luyệt được b́nh yên tâm hồn
không pháo đốt tôi say hôn
nụ t́nh như những miếng ngon ấm ḷng
tháng giêng mùng một
đầu năm
một ngày như đủ một năm với
đời
tiểu sử, lư lịch thêm hơi
một niên mới thật tuyệt vời được
ghi
Luân Hoán
00.03 AM- 01-01-2016
&