Thơ Luân Hoán -
2016
Tháng
2
NGÀY ĐẦU SEMAINE DE RELÂCHE (1)
GẶP HẢI ÂU MANG HƯƠNG XUÂN TRỞ VỀ
ngày đầu tuần
lễ nghỉ đông
tuyết cùng mưa nhẹ như không có ǵ
ḷng đang trải trên đường đi
nh́n nền trời xám li ti điểm mờ
ngỡ ḿnh bỏ lạc câu thơ
gió mang lên đó phất phơ gợi t́nh
mưa c̣n rũ tuyết lung linh
không gian lành lạnh giật ḿnh, th́ ra
vài con hải âu
thướt tha
mang hương xuân trở về nhà hôm nay
tuyệt vời những cặp cánh bay
chừng như c̣n vướng chút mây giang hồ
trời đang ẩm
ướt chợt khô
vạn vật sắp sửa bước vào mùa xuân
những con chim báo tin mừng
Montréal với tôi cùng lâng lâng
ngày đầu nghỉ
một tuần đông
tôi thay đứa cháu mừng không đến trường
nh́n quanh người đang chung đường
thấy ai cũng đẹp muốn thương yêu
liền
chắc tôi cũng rất có duyên
Luân Hoán
11.59 AM- 29.02-2016
(1) tuần nghỉ mùa
đông của học sinh và nhà giáo tại
*
VẬT DỤNG TÔI RIÊNG
1 / 5 - GIẢ CHÂN
sau bước đi cùng gậy
đành gắn liền đêm ngày
nhịp chân thành hư thực
bóng đời xiên liền ngay
mặt trời vẫn
trước mặt
trăng lót nằm sau lưng
không rằm cũng khuyết nguyệt
cùng tôi ăn ở chung
đă có rồi bút hiệu
chọn thêm biệt hiệu chơi
giả chân hay chân giả
mùi triết học bốc hơi
nặng trịch như
cục đá
cứng ngắc như tường vôi
gắng uốn nắn uyển chuyển
xem như thêm tṛ chơi
lần đầu thật
buốt nhói
hẳn tựa em mất trinh
nâng lên và đặt xuống
cùng thảng thốt rùng ḿnh
em sớm quen hạnh
phúc
tôi rề rà hơi lâu
tuy lạng quạng mắc cỡ
cũng phải d́u dắt nhau
lần lữa ḍng ngày tháng
nay đă bốn lăm năm
như thay vợ vài lượt
lững thững vượt thăng trầm
ḷng buồn không bút
tả
gắng coi nhẹ như không
cũng nhờ biết ngó xuống
bao nhiêu người sống thầm
ngượng nghịu thay mắc
cở
trốn xa dần đám đông
tự tin đành nhường bước
tự ti nặng trong ḷng
nhiều đêm ngồi
lặng ngắm
ứa nước mắt thương em
thua người dưng chúng bạn
phải quờ quạng kề bên
thật t́nh mong nhắm
mắt
càng sớm th́ càng hay
hữu thể thành tro bụi
chẳng cần là khói mây
vịn từng lời
bạn dặn
(Mỹ, Thọ, Minh, Đề, Cường...)
đứng thẳng dù không vững
đi cùng t́nh yêu thương
lẫn lộn đời
chân giả
quen dần đời giả chân
sáng nào không một bận
man mác niềm bâng khuâng
làm sao để cắt
nghĩa
làm sao tả ngọn nguồn
tâm tư dồn một chữ
gần như vô nghĩa: buồn !
Luân Hoán
5.55 AM-28.02.2016
*
RĂNG
ngày trước chở con trám răng
nay chở con nó khám răng dài dài
răng ơi răng... thật
thiện tai !
hư trong miệng cháu nhức hai ông bà
lẽ nào dám nói ba hoa
nỗi đau ruột thịt vốn là đau chung
nhức răng khó chịu vô cùng
thấy cháu nhăn mặt cong lưng chạy liền
giữ răng là giữ cái
duyên
nhất là ở tuổi lăo niên ta chừ
già nhanh theo từng răng hư
thiếu hàng tiền đạo kể như thua rồi
môi không hở cũng
lạnh thôi
c̣n nh́n em gắng giữ đời c̣n răng
nhan sắc dễ mất thăng bằng
các em yêu nhớ chăm răng thơm t́nh
răng là ngọc chẳng
riêng ḿnh
Luân Hoán
10.05 AM-27.02.2016
*
ĐI
hôm qua mưa tuyết
đề huề
nhiệt độ chỉ mới
cập kề số không
chạng vạng cũng vừa
đóng băng
dạo chợ về trễ chạy
ṿng đường trong
đường càng xa càng thong dong
kéo dài cái thú ngồi không hưởng
già
ngày xưa mấy cụ tà tà
đánh cờ câu cá ngâm nga cầm chầu
ung dung ngồi vuốt chùm râu
rung đùi trà nước nhai trầu nhởn nhơ
đa phần các cụ làm thơ
thù tạc thăm viếng lơ mơ o mèo
ngày nay lạc thú không
nghèo
nhưng ta hời hợt chẳng theo món nào
ở đây không có ả đào
chỉ có múa cột khoe ao phơi đồi
chưa về hưu ta hưởng rồi
nên nay thiếu bạn ngưng chơi thú này
tuổi già nắng
đọng ngọn cây
hưởng nhàn độc nhất mỗi ngày mỗi
đi
đi đâu th́ cũng khoái đi
xa gần bất kể tùy nghi con đường
đi rồi về chưa đi luôn
mà dù đi biệt chẳng buồn lo chi
Luân Hoán
7.13 PM-25.02.2016
*
TĨNH VẬT
có chuông, c̣n mơ - thiếu
đôi ?
Phật nằm thư thái khuất môi
vĩnh hằng
bạch đào thêm sáng ánh
đèn
khói trà tan những vết hằn ưu tư
cổ đeo chuỗi
hạt hiền từ
như người vàng áo thi thư ấm t́nh
mươi cuốn sách
đứng lặng thinh
trống đồng, họa phẩm hữu h́nh vô âm
tất cả thỏa
hiệp đồng ḷng
cùng người hóa tĩnh vật nằm b́nh yên
bàn tay bấm ảnh có
duyên
biết giữ lại phút tâm thiền sớm mai
vượt qua nhiều chặng
bi ai
an nhàn bù trả đêm dài mê chuông
sao như c̣n phảng
phất buồn ?
mơ hồn núi Ngự sông Hương
ngàn trùng
tĩnh vật hẳn
biết h́nh dung
biết ưu tư biết nhớ nhung mơ màng
người xem ảnh chợt
ngỡ ngàng
thấy ḿnh từ động chuyển sang tĩnh rồi
Luân Hoán
5.44 AM- 25.02.2016
*
CON ĐƯỜNG THI CA TÔI
chính danh là thi sĩ
khi nhập cuộc chơi thơ
chữ nghĩa chưa kỳ vĩ
hồn viá thật dạt dào
trượt dài theo vốn
sống
tôi trở thành nhà thơ
sách báo chất nhiều đống
thơm tâm đắc ngọt ngào
bây giờ sượng
trân cả
tôi không c̣n nhà thơ
thi sĩ cũng đă hết
sót được chút dật dờ
Luân Hoán
5.33 AM-24.02.2016
*
THẮP
nhang tàn khói lẫn về
đâu ?
thắp vô ngôn niệm nguyện cầu thành tâm
an lành hương sắc thơm thân
ấm hơi Trời Phật ngát ḍng
thánh thi
mạng kiếp duyện
nghiệp chi chi
tâm nhân gieo tỉa từ bi mỗi giờ
kinh niệm không tiếng nam mô
không vịn chuông mơ tan vào mênh mông
Trời Phật vô ảnh cơi
không
hiển linh ẩn hiện theo ḍng khói lan
bao la độ lượng cưu mang
hồn lành giàu đức tin an tâm thiền
lời kinh ư kệ vô biên
không rộng bằng nỗi niềm riêng tấm ḷng
trang nghiêm thắp t́nh đầu năm
sắc diện thần thái như trầm hương bay
nhẹ nhàng tĩnh lặng
vơi đầy
những ưu tư nặng tháng ngày vụt tan
đă diễn nhiều vai nhân gian
minh tinh phút chốc mơ màng băn khoăn ?
nhân vật, tâm linh đă
oằn
vai đời trăn trở trắng đen vui buồn
điện ảnh thế giới yêu thương
sinh động ảo tưởng sắc hương chân
t́nh
thắp tâm vọng
đến thần linh
cũng là dịp để nghe ḿnh lâng lâng
một kiểu làm thơ không cần
hiện hữu ngôn tự thuận vần xuôi câu
t́nh trong tim trí trong
đầu
hồn thơ bát ngát quanh châu thân đời
tự dưng tôi chợt bồi hồi
ngấm tinh khiết chỗ đứng người trang
nghiêm
tâm hương tan loăng
hồn nhiên
sao tôi như thấy nỗi niềm bài thơ
gắng đọc chơi, thật bất ngờ
khói bay cuốn mất dật dờ ba hoa
rụng hồn vào cơi ta-bà
Luân Hoán
20-02-2016
xem lại 06 AM-23.02.2016
*
ĐA ĐOAN
tôi chừ thật
sự lỗi thời
cái răng cái lưỡi cái môi đă
cùn
con mắt con ngươi con giun
lừ đừ ngơ ngáo thẳng
dùn tùy khi
lỗ tai lỗ mũi lỗ ǵ
tự tung tự tác chẳng chi ngon
lành
bụng không ưng dạ chẳng
đành
hồn trống viá rỗng trở
thành vô tư
đáo hạn là cái tôi
chừ
làm thơ cũng chán viết thư cũng nhàm
không c̣n thú ǵ để ham
(em vô tư lộ mặt hàng họa may)
người vui v́ làm thơ hay
chuyện này tôi gặp cách đây lâu rồi
viết chừ như thói quen thôi
quen tay quen tật quen hơi cà tàng
có thể đúng là
đa đoan
Luân Hoán
6.17 AM - 22.02.2016
*
THỜI TRANG
1.
thời ta có jupe serrée
có mini jupe chọc quê đất trời
em được vinh danh tân thời
lolita đến giữa đời phồn hoa
ḿnh dây yểu
điệu thướt tha
thơm hồn con gái mặn mà hữu duyên
thủ cựu cũng phải đảo điên
ta thằng mới lớn đương nhiên năo nề
ngày đi nghễ đêm
nằm mê
ăn thật ngon miệng ngủ kê mộng vàng
theo đời vào bước hân hoan
làm anh hùng rất hiên ngang chiến trường
mỗi lần rủi
gặp bất thường
em là thuốc đắp vết thương phục
hồi
tóm lại em thật tuyệt vời
văn hóa nghệ thuật sáng ngời theo em
2.
thời nay hiện
đại em lên
đỉnh cao trang phục biến đêm giữa ngày
em chơi áo lưới quần dây
bày hai múi thịt mỏng dày tự nhiên
em bước qua
khỏi cái duyên
để khoe mặt thật uy quyền, cũng hay
em b́nh thường hóa đỉnh mây
góc tam giác hở đường bay sinh tồn
cái tài cộng với cái
khôn
tám phần phơi, hai phần c̣n sương che
thật t́nh em sẵn sàng khoe
ngại không hiệu quả lập loè mốt chung
lần đầu ta hơi
ngại ngùng
ngắm em sợ bị sửa lưng không chừng
nhưng rồi cũng sớm ung ung
nh́n em như mẫu số chung b́nh thường
đạo đức ta cánh
chuồn chuồn
khen chê chi chuyện qua đường bụi bay
nh́n em cũng thấy hay hay
thời trang quả thật bạo tay đứng
đầu
Luân Hoán
4,52 AM - 21.02.2016
*
GÓT XANH BỜ RUỘNG
1.
vẫn bờ ruộng thanh
xuân xưa
bất ngờ đổi khác bởi vừa thơm chân
bước người thơ bén hương nồng
thấm xanh ngọn cỏ trổ bông đất t́nh
thục nữ khua gót giày xinh
không gian tiếp đón hồn tinh khôi quàng
gió bay bất chợt lệch hàng
vóc hoa mây động bàng hoàng trời xa
giữa ngày mà có sao sa
có tôi đơm nụ t́nh hoa chân thành
cảm ơn sóng lúa reo quanh
người đi chao vạt nắng hanh ngập ngừng
2.
nhớ ngày vừa lạc
tuổi thơ
tôi từng xách guốc hầu đào hoa đi
thương hai mắt cá cách ǵ
lem luốt bùn bám xuân th́ run run
ngượng ngùng vén cánh chân
hương
thịt da trinh nữ nghê thường trổ thơ
đồng xanh cỏ lúa ngu ngơ
tôi linh hiển nhập ước mơ tuyệt vời
lâu năm tưởng
quên lững rồi
hôm nay chợt gặp bóng trời mây xưa
ngà ngà hương lúa đong đưa
thấy ai đó giống người chưa yêu ḿnh
nụ cười lấp
lánh thủy tinh
Luân Hoán
18.02.2016
xem lại 5.21 AM-19.02.2016
*
KHUYA
quen tật thức
giấc giữa khuya
nằm im ngấm nỗi đêm chia xác
hồn
sững chừng mắt đọng
plafond
gặp con nhện ngủ cô đơn
tơ buồn
h́nh như nhện
cũng nhớ thương
mỗi bên mỗi mối khiêm nhường ôm riêng
ta nằm thả lỏng nỗi niềm
cả thời xưa cũ hồn nhiên hiện h́nh
nhớ từng vóc dáng nụ
t́nh
những vết đau ngọt nhân sinh mớm mầm
không ăn năn những lỗi lầm
không tự hào những bềnh bồng cho đi
đêm sâu vọng tiếng
thầm th́
từ trong da thịt ôm gh́ lâu năm
nghe ḿnh vô lượng thăng trầm
mà y như thể khoảng không rộng dần
khép từ từ mắt
lâng lâng
giá như thiếp được ngàn năm tuyệt
vời
nhện khuya hẳn ngẫm cuộc đời
giống ta truy niệm cuộc chơi vô thường
Luân Hoán
11.02 AM- 18.02.2016
*
NHAN SẮC HỘI AN
"... nhớ
một thuở mê cháu Trần Qúy Cáp
may chưa yêu, nên chưa
được thất t́nh
thơ chưa sầu, đời
chưa biết lênh đênh
( chừ người đẹp,
chắc đă đầy bổn phận ? )..." (1)
...
tôi thuở ấy quá khù
khờ lẩn thẩn
biết ai đâu ngoài người thấy vài lần
và bóng hồng nào cũng rất mỹ nhân
hương con gái dễ làm tôi lạng quạng
thành phố hẹp dù
thật giàu lăng mạn
cầm chân tôi như gió thoảng qua đường
đánh hơi tài vẫn ít gặp mùi hương
không cỡi ngựa, xem hoa bằng xe đạp
sự vội vă biến tôi
thành bá láp
cộng thêm vào cơ hội chẳng bao nhiêu
dễ dàng ǵ săn được một người yêu
cùng sinh trưởng trên đất ḿnh mở mắt
mắt đời mở
nhưng đời t́nh bế tắt
có ngờ đâu ngày đó có các em
đằm thắm nết na thanh thoát dịu hiền
những thụy nọ thúy kia và nhiều nữa
sắc một thuở bây
giờ c̣n ấm lửa
tỏa ra hương trang điểm thành phố buồn
hồn Hội An không chỉ những bức tường
những mái ngói rêu phong cây vọng gió
chùa miếu cũ dẫu
góp công mở ngơ
nhờ t́nh người thơm hồn sắc thành danh
hời hợt tôi vẫn tâm quyết riêng dành
niềm cảm tạ mỹ nhân trời xứ Phố
nếu mai mốt c̣n dịp
nào đi dạo
chắc một điều sẽ cúi tạ nhiều hơn
những người thơ hấp thụ hương
thơm
của nghệ thuật đất trời qua cha mẹ
ḷng tôi quyết giữ
luôn luôn tươi trẻ
để yêu em theo cung cách thật riêng
không ngợi ca suông cũng chẳng cầu duyên
mà vận động thế gian chân t́nh ngưỡng
mộ
em Hội An không là danh
xưng ảo
hoặc chỉ là con cháu một danh nhân
tôi gọi tên và cũng thể tôi không
nhưng sự sống sắc tài luôn hiện hữu
Luân Hoán
4.21 AM - 17.02.201
THÚ CHẠY LOANH QUANH
Phật vàng treo ở trong xe
Phật ngọc đeo cổ, hết
e ngại đời
mạng già vi vút dạo chơi
không lo police dở hơi chớp
đèn
tuyết mưa nắng gió
đă quen
con ngựa sắt với một thằng lạc quê
đến đâu cũng giống như về
nhà ḿnh cư ngụ bốn bề quê hương
chạy không đích
đến, b́nh thường
bụi cô đơn thả trên đường gió bay
chạy xe bằng chân bằng tay
bằng cả xúc cảm vơi đầy thành tâm
em bắc mỹ rất
thường lầm
không đo lường được tuổi rồng
đông phương
tôi thường được khen dễ thương
nhưng khó lớ rớ mấy nường, không sao
chạy lông bông chẳng t́m
đào
vớt vát chút đỉnh giang hồ vặt thôi
kể như ḿnh đă đi chơi
với đủ hai thứ: khí trời, nước chai
khỏe re quên hẳn thở
dài
nhẹ hơn viết lách trả bài linh tinh
trong ḷng ngựa sắt một ḿnh
muốn đi muốn đứng th́nh ĺnh tự do
bạn tôi, ông Phiếm Song
Thao
đi nhiều, gom lại giang hồ c̣n thua
năm ngoái Đinh Cường làm vua
năm nay ngài tịch tôi thừa khả năng
Luân Hoán
16.02-2016
*
ĐẦU NĂM CHUYỂN THỂ
CHUYỆN TIẾU LÂM
tặng Lư và Hồ Thị Kim Phượng lysée Blaise
Pascal
Luân Hoán
cô bạn vợ tôi
đến thăm
dân trường tây nhưng hết đầm mất tiêu
chỉ sót đôi nét đáng yêu
câu chuyện thường dán vô nhiều tiếu lâm
gốc Huế sinh ở
Cầu Vồng (1)
giọng Quảng chất B́nh Trị nồng cách chi
1.
cô kể về chuyện vu qui:
một ông ăn cưới đă đi lên lầu
sớn sác chẳng ngó
trước sau
thấy thùng tiếp lễ bỏ ngay tiền mừng
chợt nh́n lên, cặp chân run
cô dâu chú rể chưa từng biết qua
chẳng thể lấy
tiền trở ra
ông đành chọn đại bàn và ngồi ăn
trong ḷng không ngớt băn khoăn
ngon miệng sớm giúp ông dằn nỗi lo
2.
chuyển qua câu chuyện
buồn xo
trong ngày tang lễ ông bô của ḿnh (2).
số là ba cô đa t́nh
nhưng về già giữ đệ huynh bốn người
hai ông theo nhau qua
đời
ba cô cũng chán cuộc chơi rời giường
vào hôm rửa tội dâng hương
bạn ba cô đến khóc thương quá trời
ông giàu khóc hứa
một hơi
nếu bạn c̣n sống bao chơi thả dàn
kể xong phúng điếu đàng hoàng
em cô ghi rơ tên vàng bao thư
sau tang lễ mở ḷng
từ
phần ông bạn quí không dư mười đồng
chưa đủ tô phở lót ḷng
t́nh ông thương bạn mặn nồng biết bao
em cô vốn tính tầm
phào
đùa "ông này chắc ba cào sớm thôi"
đâu ngờ cái lời nói chơi
trúng y bon mới chết người kinh chưa
*
phúng điếu là tập
tục xưa
ít nhiều đâu sánh ḷng đưa đẩy t́nh
cô kể và không phẩm b́nh
chỉ cho có chuyện bọn ḿnh gặp nhau
điểm đặc biệt
chuyện thương đau
giọng cô linh hoạt biến sầu ra vui
chúng tôi khó nhịn được cười
lời nói điệu bộ của người có duyên
chuyện tiếu lâm nghe dễ
ghiền
tùy thuộc người kể hồn nhiên thế nào
lời cô nhí nhảnh xôn xao
tôi chuyển dịch lại tào lao nhạt phèo
*
đời c̣n ngọn nến
lắt leo
buồn vui tôi quí hơn nghèo giàu thêm
khi sắp đi, đời khuyên quên
tôi th́ ngược lại mong thêm vui buồn
chẳng như mấy con
chuồn chuồn
"khi vui nó đậu khi buồn nó bay" (3)
tôi bay tôi đậu liền-tay
lên nhánh thơ của mỗi ngày đời tôi
chuyện vui tôi kể không
cười
chuyện buồn tôi kể ngậm ngùi gia tăng
chẳng qua là một thói quen
khó bắt chước được các em yêu đời
cảm ơn cô bạn
vợ tôi
cả vợ tôi nữa cây cười có duyên
riêng các bạn, mời tự nhiên...
Luân Hoán
(1) Cầu Vồng ở Đà Nẵng, đă bị săn
bằng
(2) nhà thơ Hồ Mộng Thiệp
(3) ca dao
2.18 AM - 16.02.2016
*
TẾT NHÀ HỘI Ở QUÊ
NGƯỜI
bỏ nước chẳng
dễ chút nào
quá khó làm được kiều bào phương xa
được đi, được ở... sinh ra
nhớ nhà xé toạt thịt da lên mầm
nỗi nhớ khó khoanh
đ̣ng nằm
rủ nhau gặp mặt trải ḷng buồn chung
gọi giản dị hội mừng xuân
vinh danh truyền thống mông lung một thời
tác dụng tùy thuộc
mỗi người
lứa tôi quả thật khó vui vô cùng
đi hội chợ để rưng rưng
lặng nh́n mấy cụ tạ cùng tổ tiên
bái lạy cầu xin
ước nguyền
thánh thần thổ địa mất thiên hay là
khác biệt ngôn ngữ màu da
dậm chân tại chỗ nhớ nhà tùy nghi
dẫu sao thêm
được lầm ĺ
cũng là có ích pḥng khi ngă ḷng
năm nay tôi hụt một lần
thở chung với khối con rồng cháu tiên
xa lạ nhưng tôi có
quyền
thương yêu kính trọng đương nhiên tự hào
tuyệt thay hai chữ đồng bào
c̣n người c̣n giữ được ao cá nhà
xin đừng
để nét phôi pha
mỗi năm mỗi đậm, nhạt nḥa niềm tin
tổ tiên ḿnh chắc măi linh
sống đâu cũng giữ gốc tiền hiền
xưa
Luân Hoán
6.02 AM- 15.02.2016
*
TRẦM HƯƠNG HỘI
TẾT
trầm hương bén lửa thành mây
mang mùi hương nhẹ nhàng bay t́m trời
tiếng trống mơ chuông thảnh thơi
vào không gian cơng theo lời cầu mong
áo dài khăn đóng lăo
ông
nghiêm trang thận trọng chú tâm nguyện cầu
nhất bái nhị lạy cúi đầu
dâng hương lên đấng nhiệm mầu tổ tông
cứ ngỡ như
chuyện viễn vông
mà là tinh túy tâm hồn Việt
riêng tôi như thể con hoang
không hiểu hành lễ khói nhang được nhiều
lạy bái xem như t́nh yêu
trọng vọng tưởng nhớ phiêu phiêu bất
ngờ
hội xuân vui tết năm nào
tôi cũng vái vọng bàn thờ tổ tiên
lim dim nh́n bậc thánh
hiền
đến cho tôi lộc b́nh yên theo đời
bản tính một kẻ ham chơi
luôn mơ cùng với đất trời vào xuân
quanh năm nuôi mộng
thơm lừng
hương em thay rượu xanh cùng cỏ cây
tôi như nhang lụn từng giây
lượng đời đang tính từng ngày vẫn
mơ
c̣n chưa thể lên bàn
thờ
dại ǵ không gắng làm thơ giữ ḿnh
ào dài khăn đóng thật xinh
năm sau tôi sắm mặc tŕnh tổ tiên
làm người cúng
hơn thánh hiền
Luân Hoán
7.05 AM - 15-02-2016
*
NGÀY T̀NH YÊU
tôi không có ngày t́nh yêu
lư do giản dị tôi yêu mỗi ngày
đúng ra mỗi phút mỗi giây
mỗi nhịp tim đập tôi say
ngọt ngào
tôi yêu kiểu thời ca
dao
gió trời thổi yếm váy đào bay xa
tôi yêu kiểu thời dân ca
đống rơm bờ ruộng trải hoa lên nằm
tôi yêu theo kiểu lâu
năm
miệng ḥ mắt liếc bông lông gió đùa
và rồi ngựa vơng đ̣ đưa
cùng lên tuyệt đỉnh ngày vừa xuống đêm
lăng mạn cổ lổ
lem nhem
trăm năm em dưới anh trên dịu dàng
t́nh tinh khiết đượm nồng nàn
hương trời hương đất thơm sang
hương người
thời nay yêu thương tân
thời
có ngày kỷ niệm cuộc đời đủ đôi
rượu bánh kim cương hoa tươi
nhạc chở t́nh trải niềm vui chan ḥa
tôi muốn bắt
chước nhưng mà
không ǵ bằng cứ mặn mà hôn suông
ngày t́nh tôi lót mặt giường
thiết tha hai đứa cùng hùn làm thơ
trăm năm chẳng riêng
ngày nào
nghĩa t́nh chăn gối thấm vào da xương
quen hơi không thấy mùi hương
thật ra thơm ngát yêu thương suốt đời
Luân Hoán
00.09 AM-14-02-2016
*
CÁI T̀NH
"cái t́nh là cái chi chi"
Nguyễn
Công Trứ
1.
nhân gian chẳng bí
hiểm ǵ
quẩn quanh ăn ngủ làm thi sĩ t́nh
người khờ khạo đấng thông minh
kẻ nào thấy được cái t́nh dám lơ ?
cái t́nh vưu vật
thanh cao
mười người như một tôn thờ thành tâm
là nguồn gốc sự sống c̣n
hiện thân cùng với tâm hồn ngát thơm
trừu tượng siêu
thực tả chân
thi họa đánh bóng nhiệt tâm vô cùng
cái t́nh là cơi nhớ nhung
càng vô h́nh nét chân dung càng ngời
quí danh quả thật
tuyệt vời
năm bảy tên gọi góc đời tối ưu
gọi môm na thoảng ra mùi
tác động trí năo buồn vui khó lường
2.
cụ Nguyện Công Trứ
phi thường
gọi "chi chi cái" và thường chi chi
tôi gắng học
cụ tinh vi
điều nghiên cái đẹp trường kỳ hẳn
hoi
trầm trồ ai cũng giống ai
già vờ che đậy dễ ḷi bản năng
thật thà nghiêm chỉnh
thưa rằng
cái t́nh là một món ăn tuyệt vời
không nhai mà nuốt liền hơi
no xong sớm đói, tươi vui đêm ngày
linh động trong
một bụm tay
càn khôn bát ngát chân mây bầu trời
có hồn có viá có hơi
có mạch sống nối ḍng đời đông vui
3.
tôi vinh danh c̣n yếu
lời
xin mời bè bạn yêu đời tiếp tay
ngày xưa các cụ râu mày
phong lưu tao nhă tŕnh bày văn hoa
bây giờ tế nhị
thua xa
nhưng mà sống động chúng ta hơn nhiều
xin tỏ chân t́nh thương yêu
trọng vọng cảm tạ bao nhiêu chẳng thừa
bướm hoa trăng gió mây
mưa
cảnh t́nh phụ thuộc chuyện xưa b́nh
thường
yêu là nhớ cơi dễ thương
cho nhau tất cả buồn vui đời t́nh
Luân Hoán
00.12AM-13-02-2016
*
NHỚ CHỊ
vợ chồng đứa
cháu gái tôi
ngon lành hơn hẳn tôi hồi thanh
xuân
trời cho đất tặng t́nh chung
trong đời khiêm tốn vẫn cùng
nở hoa
nh́n hai cháu biết
cậu già
đến đâu trong cơi người ta này rồi
nh́n cháu càng nhớ chị tôi
người chị đều đặn cho tôi tiền quà
người chị một
thuở nhẩn nha
cùng tôi khiêng nước băng qua đường rừng
giấu trong ḷng nỗi nhớ nhung
xem ảnh vô ư rưng rưng bất ngờ
tết nay giọng chị
bay vào
câu thơ chưa viết, định giờ mở ra
mà thôi, nhắc hoài chị la
đâu ai không biết chúng ta đều buồn
chị thắp giúp em nén
hương
bàn thờ ba má lót thương nhớ giùm
năm sau có thể không chừng
em về thăm chị cùng mừng cháu con
"xa
mặt mà không cách ḷng"
câu này em nhớ thuộc ḷng đă lâu
tay không đè được buồn rầu
chạm vào bể vụn nỗi sầu nhân lên
Luân Hoán
5.26 AM- 12.02.2016
gởi chị Lê Thị Kim Anh.
và gia đ́nh cháu Lê Thị Mỹ Hạnh
*
CHÙA
chùa hẳn là chỗ
Phật ngồi ?
riêng tôi không chắc Người ngồi
nơi đây
Phật thoát xác dưới gốc cây
hồn thơm về ngự trên mây
xanh trời
chùa là nơi thờ
tượng Người
trầm hương khói vọng xin Người cứu
đau
mái chùa tinh khiết nhiệm mầu
đức tin kết nối ngũ màu thắm tươi
tôi mê ngôi chùa quê tôi
sư lành cảnh tịnh an vui hài ḥa
cỏ cây hoa lá chung nhà
cùng nhiều sinh vật lân la sinh tồn
trang nghiêm đơn
giản có hồn
hiển linh từ chỗ tấm ḷng thương yêu
tượng Phật mộc mạc đăm chiêu
nét ưu thức gợi cao siêu an b́nh
bát chánh đạo trí
thông minh
lần theo hương Phật cho ḿnh thảnh thơi
thăm chùa như trở về nơi
đầu đời nhẹ nhơm mỉm cười tin yêu
mong đừng nặng
tay chắt chiu
tạo ngôi chùa quá mỹ miều xa hoa
Phật bỏ hoàng cung ngọc ngà
hẳn không vui với nguy nga lầu rồng
gió bay bát ngát hương
trầm
mây treo cao giọng chuông ngân nhắc đời
tu không chọn chỗ chọn nơi
ngôi chùa đẹp nhất ḷng người thanh cao
tôi làm sư tự lúc nào
sao chưa xuống tóc vẩn vơ lắm lời
thốt nhiên trực ngó lên trời
sắc cầu vồng lẫn sáu ṿng hào quang
Luân Hoán
5.36 PM- 10-02-2016
*
PHẬT - NHÀ
Phật-nhà hai tiếng môm na
có hơi vô lễ ba hoa lắm
điều
Phật-nhà số lượng rất
nhiều
mỗi gia đ́nh có bao nhiêu c̣n tùy
Phật ẩn trong tâm từ bi
trong đời đức hạnh nhu ḿ vị tha
tôi, em đều là Phật-nhà
cháu con... tất cả cũng là Phật thôi
em là Phật-nhà của
tôi
tôi là Phật của em và các con
chúng ta sống có tâm hồn
học theo Phật thật thơm đời chân như
thương yêu tha thứ nhân
từ
gia đ́nh hạnh phúc vốn từ Phật tâm
riêng tôi màu mè hết ḷng
thỉnh thờ tượng Phật ấm nồng khói
hương
ngày nào lỡ bị
vết thương
cung kính cúi lạy ngài thương yêu ḿnh
chân thành nở nụ hiển linh
ngày nào chẳng dính đầy ḿnh vết đau
Phật-nhà gọi chẳng
đùa đâu
khi mượn danh Phật nhiệm mầu học theo
tu cách này có hơi nghèo
kiến thức giáo lư bọt bèo thư kinh
nhưng mà thật sự chân
t́nh
giảm sân si đủ thương ḿnh thương ta
mọi thành viên của một nhà
thương nhau đúng mực vậy là Phật tâm
tôi xin tạ lỗi
cuồng ngôn
Luân Hoán
3.10 PM- 10-02-2016
*
HÁI LỘC XUÂN
lộc thường là trái
quít
vị chua ngọt c̣n tùy
nhưng bỗng nhiên rất quí
bởi đượm mùi từ bi
em tôi mê hái lộc
đầu xuân đến nhiều chùa
năm nào cũng cung kính
lễ Phật thỉnh hương thừa
em tham không đơn
giản
em tham có tâm hồn
mỗi người hái một trái
em thường xin nhiều hơn
nhà bao nhiêu nhân khẩu
thiếu điều kiện đến chùa
em đại diện xin đủ
về chia lại khoái chưa !
trước khi hái em vái
đọc tên người cầu xin
hái xong em đánh dấu
khỏi lộn phần xui hên
mỗi lộc một câu
ứng
với một nguyện cầu riêng
thường là câu lục bát
hoặc tục ngữ làm duyên
lộc về tôi phải
đọc
đoán lộc như giải kiều
ư b́nh thường dân dă
tôi luận thành cao siêu
biết em yếu bóng vía
câu dở tôi khen hay
dở hay đều trật lất
chẳng có chi đổi thay
lộc tượng trưng
có thể
là đơn vị đức tin
một món quà năm mới
có hơi hám hiển linh
Luân Hoán
2.39 PM-10.02.2016
*
KHAI MÁY NGÀY MÙNG BA
đỡ lo "cơm áo gạo
tiền"
cũng đă giảm bớt cái
ghiền âm dương
ḷng chừ thỉnh thoảng buồn
buồn
mịt mờ chuyện đặt
lư hương quê nhà
lẩn thẩn tưởng
tượng làm ma
loanh quanh vất vưởng rất xa miếu đ́nh
đói hương chuyện nhỏ, đói t́nh
mới là cái đáng rùng ḿnh ưu tư
sống ít phụ thuộc áng
thư
chết giữ hương bút phù hư bên hồn
hôm nay xác vẫn chưa
chôn
mở mắt thấy nắng, đời thơm với
ḿnh
hy vọng mai c̣n b́nh minh
Luân Hoán
5.06 AM-10-02-2016
*
PHẬT
đến chùa bái lạy
Phật
tết nhất thành thói quen
xuất hành vào cơi phúc
với tấm ḷng nhang đèn
Phật tại chùa không khác
h́nh tượng chưng ở nhà
khác không gian Phật ngự
càng trang nghiêm càng xa
trầm hương nhà không
thiếu
chuông mơ chùa vang hơn
tịnh tâm không xuống tóc
một cách tu trong hồn
chưa hề là Phật
tử
pháp danh chưa cùng tên
ngưỡng mộ đời đạo hạnh
nguyện biến ḷng thay sen
em yêu không ăn mặn
mỗi tháng chỉ một ngày
tôi suốt năm ṛng ră
không ngày nào ăn chay
đến chùa em lên điện
lễ Phật với chân thành
tôi không dám hiện diện
vết bẩn chân không lành
nhưng nhiều đêm say
ngủ
tôi mơ thấy Phật cười
tôi nghĩ em cũng thấy
v́ Phật của mọi người
tôi em cùng hời hợt
Phật pháp quá mơ lơ
nhưng ưa nói về Phật
chắc chắn rất hàm hồ
Phật hẳn cười hai
đứa
cho cùng nhau sống đời
em lạy thêm vài lạy
kính Phật giùm phần tôi
Luân Hoán
13.09 PM- 08.02-2016
(Viết khi ngồi trước cổng chùa Quan Âm Montreal)
*
MẤY ĐOẠN NGÀY MÙNG MỘT TẾT
TẠI CHÙA TAM BẢO MONTRÉAL
1.
h́nh, tượng Phật
ngự trong chùa
hồn, thần Phật vẫn nằm ngoài thế gian
hôm nay tôi chạy lang thang
nơi nào cũng gặp hào quang của ngài
trời trở lạnh tím mũi tai
ḷng vẫn đủ lửa sưởi vai thăng
bằng
chợt ngấm ngan ngát hương sen
mùi thơm tụ sáng ngọn đèn soi chân
tôi đi những bước đầu năm
xuất hành trong lúc ḷng không vui buồn
2.
ngồi đợi ở pḥng
thay đồ
tôi thành pho tượng bất ngờ vô tâm
nhăn quang không thể chiếu gần
quí bà đạo hữu quí ông ở chùa
gắng nh́n mũi giày đu đưa
ngỡ như nhớ lại đường vừa đi
qua
hai bàn chân nhỏ vậy mà
vượt qua ngàn dặm bôn ba trong đời
đạp nát trục trặc buồn vui
c̣n mấy chứng ngại ngược xuôi sau này ?
3.
ngồi dưới cầu
thang nghe kinh
những tràng rên rỉ làm ḿnh nhức xương
tự nhiên nghe thấm thía buồn
vẫn chưa hiểu mấy vô thường là sao
tư tưởng Phật quá thâm cao
vốn dốt triết lư đành chào thua thôi
khôn khôn dễ sống ở đời
ngu ngu dễ chết thảnh thơi nhẹ nhàng
4.
bạn quen suưt đụng
chân ḿnh
phản xạ gọi khẻ cố t́nh giả lơ ?
hay là trong lúc làm thơ
ḿnh lên, xuống sắc bất ngờ lạ ra
bạn hiền từ tốn đi qua
ḿnh ngồi ngó xuống phần ba thân h́nh
chỗ nào thấy cũng của ḿnh
kể cả cái rất hữu t́nh bên trong
5.
nhịp chân theo tiếng mơ
chuông
vài ba bà ngó như tuồng dễ gai
chuông mơ thật sự êm tai
pha giọng kinh tụng bi ai đều đều
nếu như đang nằm chèo queo
chắc thiu thiu ngủ một lèo như chơi
6.
không dám đeo mắt kính
râm
kính lăo không có mắt trông lờ mờ
dựa vách chùa ngồi làm thơ
muốn đem hơi đạo nhập
vào đời chơi
Phật học tuy chẳng trên trời
nhưng không thấu hiểu đành thôi vẽ tṛ
định dựa lời kinh ṿng vo
thêm bớt chút ít thành thơ chân thiền
bất tài cộng với vô duyên
câu chữ chỉ lộ cái ghiền yêu em
Luân Hoán
11.59 AM- 08.02.2016
xem lại 4.34 AM, 09-02-2016
*
KHAI MÁY NGÀY MÙNG HAI.
thiên thu đất dẹp
trời tṛn
thuyền quyên cùng với hai ḥn khít nhau
cho dù lạc mấy bể dâu
vẫn c̣n tồn tại bền lâu
với đời
chung t́nh chung cả cuộc chơi
mới có nhân loại tuyệt vời
hôm nay
hôn nhau giữa gió
bụi này
phù du cũng đủ lấp đầy nghiệp duyên
trời chỉ địa đất chỉ thiên
người hai tay nối tự nhiên nhân thành
bốn giờ lẩn
thẩn gơ nhanh
ngoài kia c̣n tối hồn lành sáng trưng
hôm nay tiếp tục đi cùng
với đời bữa nữa, mốt ngừng hay
chưa ?
Luân Hoán.
4.22 AM-09.02.2016
*
ĐẠP ĐẤT QUÊ NHÀ
một ḿnh lạng quạng
đằng vân
bỗng nhiên vấp gió bâng khuâng
đứng nh́n
vịn chùm mây trắng lung linh
đánh hơi mùi khói quê t́nh thơm xuân
tôi bay trong nỗi
ngập ngừng
muốn thăm nhưng ngại không chừng chẳng ai
đón người sức mẻ h́nh hài
trái tim trôi giạt nước ngoài đă lâu
lo lo chưa dám về
đâu
núi rừng Tiên Phước Tiên Châu lạ rồi
Hội An Xóm Mới Chùa Cầu
bụi bay cát chạy mù đầu chắc chi
Liêm Lạc đâu có c̣n ǵ
ḍng sông g̣ mă bứng đi cơi nào
La Qua Vĩnh Điện nao nao
đất quê mẹ mấy khi vào nghỉ chân
Sông Hàn Đà Nẵng Hải
Vân
liền đời mà bỗng đứt gân bất ngờ
Quảng Ngăi Thi Phổ máu trào
cỏ chết đất úng sầu vào cỏ cây
Sài G̣n những luống gió bay
chắc chi lưu lại dấu giày buồn tênh
Đà Lạt Huế từng không thèm
Qui Nhơn Phan Thiết mươi đêm ngủ vùi
nơi đâu đạp
đất có người
tiếp tôi bằng những nụ cười bao dung
cân nhắc tự vấn cuối cùng
chọn ngọn cây để ngă lưng nằm nh́n
gọi quê hương cho
ấm t́nh
cũng là đạp đất quê ḿnh năm nay
hồn trên cánh gió loay hoay
đánh rơi chiếc dép tháng ngày lang thang
Luân Hoán
07.30-08.02.2016
*
KHAI MÁY.
đầu năm định
chụp ảnh chơi
ḍm gương mặt xếp li
rồi ngượng tay
từ nay chính thức qua
ngày
lai rai tự sướng lâu nay, hơi buồn
chùm ḷng c̣n rất dễ
thương
nhưng chụp khó được b́nh thường đành
thôi
tin trước
để bạn ghét tôi
lo mừng hắn sắp nghỉ chơi chắc rồi
LH
7.18 AM-08.02-2016
*
BUỒN CUỐI NĂM
lững thững theo con cháu
xem chớp bóng cuối năm
hy vọng phim hoạt họa
trị được bệnh sắp câm
Guzzo trưa chủ nhật
sao khéo giống đáy ḷng
trên vài chục pḥng chiếu
nằm im trong ṿng tṛn
đă chọn pḥng 16
phim kung fu panda
ngay trong phần chiếu dạo
đă lim dim mơ hoa
trong chập chờn
thức tĩnh
giữa đa số trẻ con
lăo bà bà, ông cụ
gặp lại thời sắc son
phim đấm đá
ngộ nghĩnh
gấu trúc bảo vệ đàn
đực rựa nuôi con mọn
vượt qua nhiều gian nan
ngưu ma vương hung
tợn
cuối cùng cũng rớt đài
thần rùa tặng báu kiếm
ḷng gợn chút bi ai
ra về không ngó lại
cái chỗ ấm vừa ngồi
rồi ai sẽ an tọa
có ngấm mùi hương tôi
năm mới ngày tết
đến
nh́n trời không thấy xuân
vuốt bụng ḷng trống rỗng
tự nhiên buồn quá chừng
vẫn dùng vần
điệu cũ
sao không gặp nét thơ
nh́n con cháu không nở
phơi cái buồn bất ngờ
nỗi t́nh khác cụ Tú
nguyên nhân chán khác nhau
nhưng nội dung buồn nản
hẳn có ǵ khác đâu
bên nhà chừ mùng một
bên ḿnh chiều cuối năm
muốn gọi gởi lời chúc
chưa nói đă cà lăm
buồn chi buồn
đột xuất
ngoại nội cháu đi rồi
ba ngày tết sắp tới
ngồi nh́n bóng ḿnh thôi
Luân Hoán
5.28 PM- 07-02-2015
*
BÀI TRÙNG THUỞ TÔI LÊN 8 (1949)
bài cḥi chỉ dạo xem
qua
bài tới tôi đánh tại gia đă
từng
mẹ lớn tôi gọi bài trùng
bởi mỗi đôi được
vẽ chung một h́nh
đường vẽ phảng phất âm binh
lá bùa trừu tượng linh tinh
lạ lùng
tên lá bài nôm hán chung
hài hước tinh nghịch khật khùng nôm na:
chín gối - mỏ đỏ
- ba gà
dái doi - nọc đượng - trường ba - cửu
thầy
bằng đầu - năm rún - tám giây
bát bồng - bảy liễu - năm giày - tam quăn...
chín gối - ngủ trưa - ông ầm
nh́ nghèo - thất nhọn - bát bồng - lục xơ
bạch tuyết - chín xe - học tṛ...
những tên gọi gợi ṭ
ṃ dễ thương
chúng tôi ngồi quanh cái
giường
chiếu hoa chữ thọ đượm hương cói
nồng
bốn tay bài giáp một ṿng
mười lăm lá xếp gọn nằm trong tay
ai trùng lượm cho ḿnh ngay
rồi chực rồi tới... (chỗ
này tôi quên)
nhưng tôi nhớ hoài mấy
đêm
đôi mắt của mẹ buồn tênh quá chừng
thỉnh thoảng người nhẹ
xoay lưng
thở dài theo nhịp rưng rưng nhai trầu
cha tôi không biết ở
đâu
về làng sợ bị tóm đầu vô bưng
cho dù vài bữa đầu xuân
nhớ nhà vẫn phải phơi chân ngoài Hàn
chơi bài ngay giữa khói
nhang
nhà cao cửa rộng ḷng hoang mang buồn
thắng thua mỗi ván như tuồng
chia nhau đầy đủ yêu thương âm thầm
mẹ tôi thường
sớm đi nằm
nh́n plafond nghĩ viễn vông, chắc là...
bốn mươi bảy
năm rồi mà
mẹ mất tôi đă rời xa quê nhà
cỏ cây vật dụng thành ma
c̣n tôi sót lại tuổi già xa quê
muốn về hết chỗ
cũ về
chỗ mới chưa tới số về, đợi thôi
nhiều khi muốn khuất
khỏi đời
Luân Hoán
8.07 Am- 07-02-2016
*
WILLIAM 2016.
thắp nến mừng ngày ra
đời
chính thức cùng với đất
trời sánh vai
hít thở cùng với muôn loài
bất đầu phát triển trổ
tài tự nhiên
William được ưu tiên
từ từ lớn giữa b́nh yên mỗi ngày
và từ tảng sáng hôm nay
vào năm mười một tuổi đầy
hương hoa
vừa học vừa
chơi tà tà
bạn sao ta vậy rất là hiền ngoan
mỗi năm mỗi tiến nhẹ nhàng
thành người tử tế đàng hoàng mai sau
sinh trên đất
nước đủ giàu
tự do nhân bản hàng đầu thế gian
mẹ cha nguồn gốc Việt
nên trong máu sẵn da vàng cha ông
sinh nhật là chuyện
mỗi năm
một ngày nhắc tới dấu son riêng ḿnh
niềm vui riêng trong gia đ́nh
nhắc nhở ḿnh vượt qua ḿnh luôn luôn
thắp nến lên để
soi đường
tắt nến để gởi mùi hương đất
trời
cháu ngoại tôi chưa tuyệt vời
mười một tuổi giỏi hơn tôi nhiều
điều
chẳng ai phiền tôi tự kiêu
khoe con khoe cháu là điều tự nhiên
Luân Hoán
06-02-2016
*
BẦU CUA... VÀ ẤU THƠ TÔI
1.
nhắc bầu cua cá... "cọp"
thấy ngay rạp Tân Thanh (1)
thấy
liền một khoảnh đất
ôm đám dân hiền lành
dưới ánh điện vàng
vọt
gom đám bù hong bay
những ḍng sáng vừa đủ
soi cảnh sống loay hoay
chen chúc cùng quà vặt
bắp, cốc, mía, hạt dưa...
những cụm gà, nai, cá...
sinh động chuyện ăn thua
tiếng cười tiếng
lắc dĩa
dồn dă "- cất cái tay
!"
nhúm tiền dành ăn sáng
cũng từ từ biết bay
tôi đặt cửa con
cá
ra liền ba con bầu
nuôi đẹp con nai núi
nó c̣n ở rừng sâu
trên vuông giấy chữ
nhật
năm con... và trái bầu
không có h́nh ông cọp
không biết ổng ở đâu
một con tôm đỏ chót
dài ngoằn những sợi râu
thích tôm nhưng chả chọn
trông nó giống con sâu
2.
nhà thuê gần
đường sắt
me mé rạp xi nê
chờ được "coi-thả-cửa" (2)
cá cọp
đâm ra mê
từ bầu cua cá cọc
tôi thấy ấu thơ tôi
một thằng bé lí lắc
đủ nhiều nét lôi thôi
áo cụt quần xà
lỏn
đầu đội mũ bê rê
tôi chen ngồi chồm hỗm
sa đà coi quên về
nhiều lần bị ba cú
chạy về nhà quá khuya
hôm sau nhịn đói tiếp
dành tiền cúng lia chia
xa rồi thời
nhỏ dại
chưa xa đoạn đời người
xuân tết đang về tới
nhớ chuyện vui không cười
phải chi đời
đừng lớn
ở măi tuổi lên mười
đừng thương yêu nhung nhớ
đâu đến nỗi ngậm ngùi
may dù trật tŕa hết
vẫn c̣n chút xíu tôi
nhớ là món quà tết
tôi tặng tôi, tặng người
Luân Hoán
5,55 Am -06.02.2016
- một tên cũ của rạp Chợ
Cồn Đà Nẵng
- thời bấy giờ, đêm "chiếu bóng" nào,
đến gần hết phim cũng có chừng 10 phút
mở cửa tự do cho ai vào xem cũng được,
tiếng gọi chung là "coi-thả-cửa
*
MỘT SỐ CÂU THAY CHÚC TẾT
MỘT THI SĨ NHÀ VĂN
thơ tôi bài dở bài hay
thơ chị mướt rượt đều tay lạ
thường
bởi bàn tay chị dễ thương
sinh nhiều tác phẩm văn chương để
đời
chỉ cần Giăi Khăn
Sô... thôi
danh đủ sức sống ngời ngời thiên thu
khen chị dễ bị thành đù
ích chi làm chuyện ruồi bu dại khờ
vậy mà tôi dám làm thơ
chúc tết chị, thật phổi ḅ ghê chưa
mới hơi quen quen nhận bừa
bà chị có vẻ c̣n thua tuổi ḿnh
lật lại tài liệu,
thất kinh
chị cùng tuổi với chị ḿnh Kim Anh
hóa ra người có tâm lành
sống lâu mang đẹp xuân xanh lên người
chị c̣n có được
ông từ
mớm kinh chuông mỏ y như ngày đầu
ḍng t́nh, tư tưởng thấm sâu
hương sông mùi núi một thời vua quan
không phải nịnh
dễ nói càng
nhân nh́n ảnh chị, (bạn vàng gởi xem)
vẽ chơi vài ngọn cũ mềm
một nhà văn giữ trong ḿnh nhà thơ
văn chị chuyển
ngữ bây giờ
sẽ nhiều người nịnh hàm hồ như tôi
khen người là một cách chơi
khen đúng chắc chắn được tuyệt vời
theo !
nghèo, nhưng nhất
định không nghèo
kính mến trân trọng gương treo đầu
đường
Luân Hoán
5.13 AM-05-02-2016
*
TẾT NHỚ GIỌNG HÔ LÔ TÔ.
1.
từ trung trung bộ
Việt
khởi bước từ cơi dân gian Tam Kỳ (?)
nhiều vùng xứ Quảng
phát huy
tṛ chơi văn hóa dễ đi vào ḷng
Bài Cḥi từ đó thong dong
môn chơi cờ bạc nằm trong điệu vần
ḥ khoan, điệu lư... vang ngân
ca dao tục ngữ chen chân khoe ḿnh
b́nh dân một cách văn
minh
âm thanh ngôn ngữ trữ t́nh tài hoa
lăng mạn cùng với xuề x̣a
người nghe người hát đậm đà hiểu
nhau
2.
hô lô tô được
sinh sau
hồn vía cốt cách thấm sâu Bài Cḥi
đôi tai nghe đôi mắt coi
nghệ sĩ tŕnh diễn rạch ṛi tự nhiên
điểm đầu là sự
có duyên
tiếng trống phụ họa gây ghiền người
nghe
nghiêm chỉnh cộng với lè phè
tay bốc con số miệng hè câu ca
từ giản dị
đến ba hoa
tùy nghi mỗi số "mà ra con ǵ"
nội dung thường chẳng có chi
huê t́nh trai gái có khi chuyện đời
đánh bài một cách
thảnh thơi
rất giàu nghệ thuật yêu đời thế gian
3.
tôi từng một
thuở lang thang
vào những hội chợ mơ màng lắng nghe
những câu thơ hóa ra vè
những câu vè bỗng màu mè hóa thơ
đúng là một cách đọc thơ
rất tân h́nh thức đỉnh cao một thời
khác ǵ hát "rap" tân
thời
trước cả âu mỹ... đă chơi ngon rồi
đừng vội cho tôi dở hơi
mời bạn nghe thử đúng lời tôi không
mùa xuân mùa của lá bông
chim hót bướm lượn mênh mông cơi t́nh
tết nhất pháo trống miếu
đ́nh
thiếu lô tô nhạt ảnh h́nh Việt
tôi thân trọn kiếp
da vàng
ở đâu cũng vọng xóm làng xưa xa
phố người mỏi gót bôn ba
đứng ngó về phố vang " ra con ǵ"
không buồn cũng
chẳng ướt mi
nhưng có chi đó lâm ly bất ngờ
dù không đúng nghĩa là thơ
tôi cũng viết tặng tên khù khờ tôi
mừng ḿnh một mực
thảnh thơi
yêu em thứ yếu, yêu đời bậc trên
gió chưa vén được váy em
"cờ ra con mấy..." lem nhem thế này
cho ta phụ gió một
tay
"ṭa thiên nhiên" cụ Nguyễn bày thật ngon
chính là số "number one"
Luân Hoán
6.54 AM-04-02-2016
*
T̀NH BẠN
trời sinh tôi một trái tim
tôi gom thêm triệu trái tim tuyệt vời
tim sống trong ngực mọi người
ḍng họ bè bạn cả đời thương yêu
chục triệu người
bạn chưa nhiều
trái tim người rộng bao nhiêu cũng vừa
xin đừng ngần ngại hơn thua
t́nh tôi đă mở sao chưa ghé vào
hăy cầm tạm
một đoạn thơ
tôi viết thay passport vào ḷng tôi
mỗi giọt máu một ghế ngồi
kính bạn an tọa hưởng hơi thơ t́nh
thế giới tươi
đẹp sắc h́nh
khởi từ t́nh bạn chân t́nh với nhau
hôm nay và cả mai sau
nắm tay cùng bóp nỗi đau hóa vàng
chúc bạn mọi ngày
b́nh an
Luân Hoán
8.46 AM-04.02.2016
*
CHƠI CỜ CÁ NGỰA
tại v́ cái hột xí
ngầu
em gieo xuống chén lộn đầu
hay sao
lục, tứ, nhất, ngũ...
số nào
cũng vừa khít đá ngựa vào nhà
em
bàn tay em không mấy hên
bởi v́ thon trắng mịn mềm cách chi
ngón thơm thơm ngọn bút ch́
ngón thanh xuân đẹp nhu ḿ biết bao
ngựa ta phi nước
ngọt ngào
về chuồng phơi phới ngẩng chào hương
xuân
em hờn nước mắt rưng rưng
xụ mày ủ mặt vô cùng Tây Thi
thương em chẳng biết
làm ǵ
ngồi mơ ước đặt môi t́ lên tay
chắc rằng em sẽ gặp may
số em cầu chắc trúng ngay phóc liền
môi ta vốn ướp
thuốc tiên
tiếc rằng chưa được cái quyền hôn em
chơi thua hoài em bắt đền
thành ra từ đó có em suốt đời
chúng ta đă chung cuộc
chơi
lớn hơn cờ cá ngựa rồi lâu nay
bây giờ nhàn nhă qua ngày
nhân Tết hai đứa thử bày tṛ xưa
phen này chắc chắn ta
thua
em nương tay nhé cùng đùa cho vui
xuân nhật ở tại xứ người
hưởng hương từ những niềm vui trong ḷng
em yêu môi má vẫn
nồng
ta hồn xác vẫn đượm thơm hương t́nh
gió ngoài cửa động rung rinh
chúa xuân đứng ngó đôi ḿnh với nhau
Luân Hoán
11.31 PM- 02-02-2016
xem lại 6.23 AM-03-02-2016
*
HƯƠNG BÁNH Ú
hôm đưa ông táo về trời
chạng vạng em ghé qua ngồi nín
thinh
đôi mắt lấm lét cố t́nh
ḍm chừng động tỉnh ta th́nh
ĺnh chăng ?
trông em rất đổi
băn khoăn
ruột rè đến mất thăng bằng cánh vai
em ngồi cứ cụ cựa hoài
hai tay dưới áo đang sai vạt ḷng ?
lộ ra vài góc phồng
phồng
một cặp bánh ú nồng nồng nếp hương
thiếu tế nhị ta b́nh thường:
- cho anh? cứ để đầu
giường anh đi !
nhà chật, đâu
lố bịch chi
vậy mà em lẫy tức th́ bỏ ra
vùng vằng cứ y như là
ta không t́nh điệu hào hoa chút nào
cặp bánh em quí biết bao
ḷng em càng đẹp tại sao lạnh lùng
em đem qua mời ăn chung
mà ngu không biết quả khùng chính tông
ngọc trong tay mất dễ
không
năm và năm nhẹ ḷng ṿng trôi xa
em đâu không ghé qua nhà
cặp bánh hương nhớ nhung đà đậm
thương
ước ǵ viết
được cải lương
ta đựng thành vở giữ hương muôn đời
em hàng xóm nhỏ xưa ơi
chừ ta đă biết yêu rồi đó nghe !
Luân Hoán
5.56 AM- 02-02-2016
*
MỘT KỶ NIỆM
TẾT 1977
tặng anh chị Trương Xếp,
bạn đồng nghiệp ngân hàng VTTT cũ.
lệ thường hậu
cứ nhà quê
lo chuyện mứt bánh mang về hưởng xuân
năm nay cách mạng rời bưng
về thành uốn lại cái lưng cong rồi
nhứt dương chỉ
tạm hết thời
"tự biên tự diễn" vui chơi theo
người
thật dễ thương hiền nội tôi
mua lá mua nếp ngồi cười tỉnh khô
"thánh
nhân đăi kẻ khù khờ"
bỗng nhiên có bạn nhảy vô chịu đ̣n
cũng may một việc cỏn con
chở đi nấu bánh tôi bon chen liền
nấu ở đâu ? nhà bạn hiền
cùng pḥng kế toán thâm niên với ḿnh
nhà anh ngoài biển Thanh B́nh
hơi xa nhưng vốn lộ tŕnh rất quen
đi về mấy bận
nhọc nhằn
bánh tét bánh ú gia tăng t́nh nồng
t́nh anh chị bạn có ḷng
t́nh tôi chuyên chở đau hông bất ngờ
vậy mà đâu trổ ra
thơ
bây chừ thử thở vu vơ thế này
bạn xưa mất hút chân mây
dù đang lẩn quẩn đó đây Sài G̣n
mấy lần thử
gọi về thăm
số người cho, đổi không c̣n ở đây
nhớ bạn đành ngó lên mây
nh́n theo cánh chiếc máy bay buồn buồn
tôi có cả trăm
nhớ thương
tương tự như vậy trong xương thịt
ḿnh
kỷ niệm đậm khi làm thinh
kỷ niệm thở được thành h́nh trong thơ
tôi, thưa vâng,thật
khù khờ
Luân Hoán
10.33 AM - 01.02.2016
*
XEM ẢNH
(ảnh từ Minh
Ngọc Vương).
cuối năm xem ảnh
đàn anh
giật ḿnh thấy thẹn "tuổi xanh" của
ḿnh
tự nhiên tiếc nhớ linh tinh
một vài kỷ niệm tàng h́nh đă lâu
mấy ông anh tuy không ngầu
nhưng ít người khoái tranh nhau đối đầu
chân dung là chuyện sắc màu
bản sắc nằm ẩn phía sau mới là
nói gọn hai chữ tài
hoa
tuy chưa đủ những thiết tha cho đời
người tài mà cũng quen tôi
xem như tôi cũng có hơi tài tài
rảnh rang thơ thẩn lai
rai
chúc thi họa sĩ hai ngài luôn tươi
chúc luôn ông bạn quí tôi
chuyển ảnh chuyển cả niềm vui mỗi ngày
không gian chừ trong
tầm tay
nháy mắt đă thấy nhau ngay tuyệt vời
sáng nay đă có nụ cười
đời c̣n lại chắc là tôi rất giàu
ai khoái tôi nhớ
thương ngay
nếu chậm trời đất nhanh tay vớt liền
đừng nên đợi chờ có duyên
Luân Hoán
8.16 AM- 01.02-2016
họa sĩ Nguyên Khai, thi sĩ Đỗ Qúy Toàn.