ngồi không đọc lại Tây Sương Ký
gặp dãi trăng vàng sáng mái tây
đôi mắt Oanh Oanh từ
thuở ấy
vẫn còn xao xuyến đến hôm nay
ta chợt đã là Trương
Quân Thụy
vào chùa giả hiếu lập đàn chay
đề thơ lên những dòng hương khói
cho mắt nàng Thôi ấm
suốt ngày
ta sẽ thả ngay Tôn Phi Hổ
sai y đi dán khắp đó đây
lời tình luyến ái nồng hương núi
Oanh muội cùng
ta nắng gió hay
đâu có cần chi khoa thi hội
để phải xa nhau đến
một ngày
Trịnh Hằng có dịp xoe
tròn mắt
nhở rớt của em chiếc
lông mày
“ngã tựu thị cá đa
sầu đa bệnh”
nhưng biết đâu chừng lại hóa hay
đa tạ ơn sâu Vương
Thực Phủ
cho ta sống hạnh phúc tròn đầy
Luân Hoán
07-5-2010