Một
Thoáng Thơ Lê Quyên Châu
t́nh cờ mở đường táo bạo
em cho ta những bất ngờ
cũng may ta nhát như thỏ
kịp làm một gă ngây
ngô
cũng như nhiều lần trước đó
đưa em thăm chị Hội An
chẳng có mưu toan ǵ
cả
chỉ làm giàu chuyện lang thang
đường đi không xa ǵ
mấy
xe đ̣ rồi đến xích lô
ta ngồi ôm em
thật chặc
mà sao rơi
mất bao giờ
phải xin công bằng xác nhận
em là một đại mỹ nhân
trong đám nụ
t́nh ta có
đứng đầu nhan sắc tuyệt trần
ta được có em quá dễ
để rồi vụt mất liền tay
sau vài bài
thơ đăng báo
sót cái tên
ghép vơi đầy
ngày sau mấy
ai c̣n nhớ
thơ t́nh của Lê Quyên
Châu
cả em, h́nh như cũng
vậy
dù em mới
yêu lần đầu
riêng ta không nhiều
nuối tiếc
cầm vàng không chắc để rơi
em chừ ra sao không
biết
nhớ em như nhớ mây trôi
biển Thanh B́nh chừ đă khác
dương liễu xanh đă mất
rồi
sóng h́nh như không gọi cát
ta, em đă lạc
cuộc chơi
viết vội vài câu
thật vụng
như là dấu chấm tṛn vo
kỷ niệm vốn đầy một bụng
đôi khi c̣n phải giả đ̣
Luân Hoán