Lan Man Lễ T́nh Nhân Năm Nay

 

 

 

 

 

 

trái tim anh như cánh đồng mùa hạ

nắng tháng làm nứt nẻ khô cằn

mưa không thấm, đất thiêng đành tàn tạ

gió đêm nồng chợt hoang phí ánh trăng

 

không em ạ, chớ sai lầm nghĩ vậy

anh vẫn c̣n đầy ắp nhựa t́nh yêu

sự thể hiện phải theo thời đổi mới

t́nh nồng nàn không đong đếm ít nhiều

 

em yêu hoa, chuyện đă xưa như đất

em yêu tiền, chuyện hiện đại, đương nhiên

hoa tiền cả hai anh hơi thiếu

chỉ được cái thừa vớ vẩn trong tim

 

anh lở cở giữa hai thời gian sống

t́nh đôi khi chỉ chuyện trả bài

mượn hoa cho màu lăng mạn

sống thử liền tay, lượng sức ngày mai

 

cũng lúc anh cùng lẩm cẩm

mượn hương em cho thơ thở dài hơi

em bực dọc sao rề chạm tới

thời a c̣ng đâu hơi sức thảnh thơi

 

tự kiểm thảo, anh dễ dàng phát hiện

t́nh yêu anh vẫn c̣n rất ngon lành

đủ quyền biến để làm Tôn Hành Giả

tùy thời đối tượng, lót chân thành

 

yêu đâu thể chỉ thuần toan tính

đo lường bằng giá trị đóa hoa

mặc kệ đời bắt chước nhau kiểu cách

anh rót vào em những tha thiết đậm đà

 

sẽ dịu ngọt khoan thai như chọn chữ

sẽ mơn man tŕu mến như gieo vần

sẽ áp đảo vội vàng như gặp ư

sẽ lắng sâu như thở hít b́nh thân

 

sẽ hùng hổ trong lốp đời đạo mạo

sẽ dịu dàng trong vỏ bọc du côn

mọi diễn đạt sẽ tùy nhiều tác động

căn bản yêu thương, thoát xác thơm hồn

 

nói láp cũngquà em

nghĩ tao lao cũng từ nhớ yêu thôi

mùa lễ t́nh nhân năm nay sắp tới

tặng anh cho em, là chuyện xưa rồi

 

ngoài quà tặng âm dương, điều đă hẳn

anh cho luôn em những vớ vẩn này

không cần nói yêu em, không phải ngượng

thơ lót rồi, mời em nằm xuống đây

 

Luân Hoán

2011