thứ tư năm tháng năm
nằm nhớ em nghe nhạc
thoáng Tà Áo Văn Quân
chập chờn chàng Tư Mă
chưa nghe Phượng Cầu Hoàng
đă mê nàng mười bảy
hát nghêu ngao cùng chàng
Tương Như đời nhà Hán
“...hữu
diện thục nữ tại...
thất nhĩ
nhân hà sầu...”
ngộ được
nhan sắc tuyệt
hồn phách xiêu về đâu
?
môi hát mắt theo ḷng
trông vời đôi mắt liếc
tài tử gặp giai nhân
sét đánh đâu cần biết
nàng bỏ đời nhung gấm
lưu lạc theo t́nh nồng
uống rượu
cùng bán rượu
vui say đời
tang bồng
tấm ḷng cha đau nhói
trải lụa kết hoa hồng
thời vận chợt sáng chói
danh rạng cùng núi sông
quan nghiệp đâu dễ trói
những tấm ḷng thong dong
ta cũng như người vậy
nên chừ vẫn ngồi không
người hồ đồ chút đỉnh
trong toan tính thay ḷng
cũng may thư giă biệt*
đánh ngă mộng đèo ḅng
ta hơn người một bực
bởi trước
sau một ḷng
yêu t́nh đành nhắm mắt
quay đầu lánh mỹ nhân
dẫu đôi chút không thật
dẫu đôi lần bâng khuâng
hai ngàn năm qua vội
vẫn như c̣n Văn Quân
cản ơn Phạm Duy Nhượng**
cảm ơn Phượng Cầu Hoàng
ta dẫu thua Tư Mă
vẫn trân trọng hồng nhan
Luân Hoán
(Montréal, 09 giờ
15, thứ tư, nắng dịu +13,
05-5-2010,mừng sinh nhật
Lư
*Giă Biệt Thư, thơ Trác Văn
Quân gởi Tư Mă Tương
Như
** tác giả ca khúc Tà Áo Văn
Quân)