nói xong hai tiếng “già rồi”
hình như ta đã nghỉ
chơi thật rồi
không nhìn đất không nhìn trời
nhìn xuống sống mũi thấy hơi hơi lồi
không nhìn thấy được cặp môi
cái cằm và mấy sợi
râu dưới cằm
vật gần đôi mắt tối tăm
nhưng hình như thấy rõ trong lòng
mình
thấy cả trái tim rung rinh
vì bao nhiêu mỹ nhân rình giành
nhau
một cô chiếm lĩnh khúc đầu
hai cô nắm giữa cái bầu tình
yêu
năm bảy cô bơi dập
dìu
lềnh bềnh nổi giữa thủy triều đỏ đen
mùi hương
xuân nữ mon men
vào hai tâm thất nở sen thơm
hồng
nhìn lui nhìn tới tấm lòng
chỉ là nhi nữ lòng
vòng thôi sao
trái tim ta có
lẽ nào
linh tinh như
giấc chiêm bao dở chừng
không nhìn thấy
được sau lưng
thì thôi nhìn
xuống giữa chân xem nào
già đâu mà
già, tào lao
đầu gối mắt cá bảnh
bao vô cùng
có chăng đôi
chút ngại ngùng
bẽn lẽn như thuở chưa từng biết yêu
Luân Hoán