Tu

 

 

biết chắc chắn khó thành chánh quả

nên không vào chùa xuống tóc tụng kinh

tôi gắng tu tâm để giúp chính ḿnh

tránh bớt ốm đau, không mong bất tử

 

chuyện tu của tôi hơi tài tử

không chuông kinh kệ cao minh

không hương hoa bánh trái linh tinh

chỉ duy nhất một điều: không làm ác

 

thời nhỏ tôi thường hay hạ sát

những con chim bằng dàn sài

giết để chơi, để chứng tỏ ḿnh tài

cầm một chặp rồi bùi ngùi chôn cất

 

tôi lập mộ cho nhiều chim hút mật

những linh hồn thân xác rất mong manh

ấu thơ trôi qua, tôi thoát xác, hiền lành

cả con kiến cũng không hề đụng tới

 

trí thanh thản nên ḷng luôn phơi phới

tôi thoát qua những tai nạn th́nh ĺnh

xe rớt xuống cầu Cẩm Lệ giữa b́nh minh

chỉ để lại trên đỉnh đầu vết sẹo

 

đêm đông lạnh ăn bánh xèo bùi béo

ai ngờ đâu trúng độc sủi bột mồm

thằng Hoàng Anh đă bật khóc om ṣm

tưởng tôi chết ngay sau khi súc ruột

 

tôi vẫn sống để suưt đi tàu suốt

lần đầu tiênrách áo” ở Rừng Lăng

vết đạn thù c̣n teo lại vết nhăn

sau lưng, giữa trái tim xương sống

 

tiếp tục cầm quân giữa trời gió lộng

đất An chân dẫm phảiba râu

bàn tay ai bóp ng̣i nổ, nhiệm mầu

tôi chết sững... phần hơn Từ Hải

 

thoát tan xác nhưng lo buồn lớn măi

cầm khẩu colt chưa hề bắn một ai

lượng sống trời cho tôi vẫn c̣n dài

lại đạp một quảḿn con cóc

 

thân thể tôi đă sứt đi một góc

nhưng tâm hồn chừng nhẹ nhơm hơn ra

chẳng phải đâu, tu tĩnh nở hoa

hồn chim độ tŕ, tôi chắc vậy

 

lầm lỗi ấu thơ như đ̣n bẩy

búng tôi lên một tầng sống cao hơn

 

ngày hôm nay mưa ươm ướt, đường trơn

(ô) không mở, làm gậy đi thơ thẩn

đi nhớ cả một đời lận đận

rất ràng chẳng sót một điều chi

 

đoạn thơ hôm nay, tôi định nói

chuyện mỗi bữa, mỗi ngày đều vậy vậy

thơ chẳng ra thơ  điệu vần đấy

nhưng cần chi, ḷng đầy ắp thi ca

 

nếu lắng nghe trong từng tiếng thở ra

đời chắc sẽ gặp t́nh thơ bát ngát

tôi kiêu ngạo, tôi hợm ḿnh, khoác lác

cần thanh minh, bào chữa, thưa không

 

tôi mỗi ngày vẫn thơ thẩn ṿng ṿng

nên chắc chắn bài này bài khác

trái tim rộng nên luôn luôn khao khát

sẽ c̣n người yểu điệu chợt ghé thăm

 

vợ hiền chắc hẳn không bằng ḷng

nhưng tôi sứt mẻ đâu chứ

cả kho t́nh tôi đang dự trử

xài mấy đời cho hết được đây

 

xin mời người c̣n khéo léo đôi tay

c̣n mướt rượt đuôi mắt nh́n t́nh tứ

tôi tu tâm chứ không tu viết chữ

thành thơ t́nh cho ai muốn vào thăm

 

những câu thơ nếu không phải chỗ nằm

cũng chỗ đứng để giai nhân hạnh ngộ

tôi chả dại để cho đời lỗ

t́nh đầu tôi giàu sụ hương thơ

 

mời em yêu ghé ngay lại bây giờ

trời cùng đất lẫn tôi chờ nghênh đón

 

luân hoán