Tình Thời
Đệ Tứ
ta ở sát mé cầu vồng
lẽ ra đi
thẳng lại vòng nhà em
chiếc xe đạp
đã cũ mèm
nhưng còn chở
được trái tim lạ kỳ
thong
dong đạp chẳng
chuyện chi
lạ lùng đến
cổng tức thì trật sên
mười lần hết chín cũng nên
nỗi oan thị-kính
chắc em nghi ngờ
ngu chi cố ý giả vờ
để phơi cái khổ khù
khờ ta ra
không chừng hiểu tình thiết tha
cái xe giúp
chủ tà tà liếc trông
nhà em nắng
gió niêm phong
dễ gì đôi
mắt chở lòng lọt vô
lâu lâu một
bữa tình cờ
em cũng ôm cặp bất
ngờ bước ra
hết hồn cúi mặt qua loa
rồi theo em
đạp xa xa đến trường
cả ngày hôm
đó dễ thương
mặt bảng, viên phấn ngát hương hoa hồng
câu thơ khó giấu trong lòng
mặt bàn chằng
chịt nét rồng phượng bay
em ngồi lớp dưới đâu hay
mỹ danh em
sống mỗi ngày bên ta
Luân Hoán
09-5-2012