Một Sớm
Mai Chủ
Nhật
em c̣n thơm
giấc ngủ
ta xỏ giày ra ngoài
mặt trời chưa ló dạng
đèn đường hôn cánh vai
không gian rộng
im lặng
tiếng chân chạm
đất t́nh
âm thanh nhỏ
nhẹ thở
tiếng thời gian, nhịp tim
bao la cơi vạn
vật
vẫn thức thở nhẹ nhàng
thân thiện ngàn chiếc lá
cúi chào hỏi
hân hoan
mắt cười gặp tia nắng
ửng nền mây óng vàng
bầu trời ónh ánh sáng
bàng bạc nỗi mơ màng
có giọng chim se sẻ
trao đổi lời tỏ t́nh
gió cù lá
khe khẻ
chụm đầu nhau rung rinh
chợt thấy một chú sóc
co hai tay vuốt
râu
nghiêng má thân
mật hỏi
ông bạn già đi đâu
?
vui ghé ngồi
vào ghế
đặt sát rào
sân chơi
thả vào giấy
mấy chữ
thiết tha ngợi
ca đời
nh́n đồng hồ bảy rưởi
nhà nhà cửa
đóng im
chủ nhật mùa quốc khánh
thị dân c̣n
lim dim
Bonni Soir cửa mở
nhón bước t́m cà phê
mắt chạm bàn ghế trống
lẳng lặng quay trở về
ngang nhà Nguyễn
Văn Lục
nghe gió hát
ngoài hiên
gia chủ chừ đang thở
bằng những nhịp thần tiên ?
bước luôn một
hơi nữa
lại ngồi ghế công viên
đă gần sát nhà ở
thoảng mùi hương
vợ hiền
mở điện thoại chụp ảnh
lưu h́nh ảnh
một ngày
vẫn c̣n đủ
khoẻ mạnh
ḷng thong dong mây bay
luân hoán
(23-6-2012, mùa
quốc khánh Québec)