Viên Đạn Thơ
ăn theo đồng bào xuống đường
làm thơ yêu nước nhớ thương quê nhà
thơ cần có sức bay xa
mang theo đầu đạn về nhà nổ
chơi
cho tan hoang cái chỗ ngồi
mấy thằng bán nước phá trời Việt
không cần bút giấy đàng hoàng
mở máy co ngón tay làm
băo giông
bao nhiêu uất hận trong ḷng
bao nhiêu tủi nhục lên ṇng vút
cao
máu và nước mắt thuở nào
bỗng nhiên sôi sục dâng
trào nhớ thương
câu thơ đeo súng mang
gươm
chợt mênh mông ngượng nỗi buồn lưu vong
Luân Hoán
06-9-2012