Ân Nhân
tôi đau, em nấu cháo
gà
bưng qua một bát gọi là
xă giao
nhà tôi không chốt cổng rào
nên sau bữa ấy em vào thường
xuyên
từ ḷng tốt đến có duyên
chúng ta lỡ dại đă ghiền lẫn nhau
thế rồi trầu rủ thêm cau
vôi cho thêm máu, dài
lâu tới giờ
người mê thơ, kẻ làm thơ
cả hai có lắm dật
dờ chung chung
nhiều khi cạo gió đấm
lưng
xoa bóp mệt mỏi rồi cùng ngă lăn
nói có chứng giám ngọn đèn
cũng có nhiều lúc mày nhăn thở
dài
tiếng to giọng nhỏ ngứa tai
nhưng rồi sau đó trả
bài là xong
đa tạ bát cháo thơm
nồng
hành tiêu gừng muối lồng trong thịt gà
muỗng cháo nóng hổi đậm đà
cảm cúm đúng lúc cũng
là ân nhân
Luân Hoán