Cuộc
Tình Qua Vội
gửi một người đọc sẽ nhớ
đã chở em về năm
bảy bận
em mời luôn tiện vào nhà chơi
được lời như mở cờ trong bụng
bày đặt khiêm cung ý tứ
ngồi
dòng nắng chiều vào hiên nghe lén
dòm chừng tư cách gã
đàn ông
“tai vách mạch rừng” cùng chứng giám
cho ta một gã vụng
đèo bòng
em rót nước chè xanh nguội ngắt
vui khoe: - em có tách giống anh
ta nhìn chăm bẳm bàn tay hát
không kịp nhớ ra cái
tách sành
xã giao đơn giản mà cố tưởng
em lồng tình ý vào bên
trong
hí hửng đường về thơ mấy nụ
mọc theo yêu nhớ nở
trong lòng
liền mấy ngày sau, mấy
tháng sau
nắng mưa ai lọc sáng
tươi màu
không ai bày tỏ không
ai nói
mà cứ như là đã
của nhau
một tối trời mưa nhẹ quá chừng
chận em đường vắng suýt rưng rưng
- em mong mỏi
được như
ri mãi
cảm tạ trời cho tình lận lưng
ấy thế mà tình bỗng
khói bay
em cho ta dịp được
leo cây
tránh cho hai đứa không phạm lỗi
cùng ngoại tình chơi qua tháng ngày
dẫu chỉ như là mây
thoáng qua
lòng như muối xác thấm ra da
nâng niu ngồi viết thơ đầy tập
em giữ hay chôn cuối vườn nhà ?
chợt nhớ em và nhớ
cả thơ
dễ chi tìm lại được bây giờ
tập thơ chưa đốt, ta tin vậy
cùng một cuộc tình thơ rất thơ
Luân Hoán
12-9-2012