Thơ Trên Cánh Chân

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

em chưa bỏ tật gác chân

nhiều đêm ta véo mấy lần, tỉnh

thật ra tay nhẹ áp vào

như trau chuốt lại ḍng thơ diễm t́nh

 

em say ngủ mớ linh tinh

đôi khi mụ dạy giật ḿnh mỉm môi

toàn thân cũng nhúc nhích cười

hương ngào ngạt tỏa quanh người ta thơm

 

mấy mươi năm vẫn chưa ṃn

hồn thơ trên cánh chân thon mịn màng

ta ḷng dạ sói lang

biến thành một cánh bướm vàng nhởn nhơ

 

chân em đời khắc đầy thơ

riêng ta chỉ kịp lót vào thương yêu

 

Luân Hoán

14-9-2012