Tham
Lam
vẫn giữ tánh xấu ngày xưa
gặp ai được được
lòng ưu ưa liền
nhất là mấy em hiền
hiền
vô tình sơ ý liếc nghiêng bất ngờ
khù khờ dệt mộng vẩn vơ
mang hia ngàn dặm hư vô cõi
trời
đi mây về gió hụt
hơi
bỗng vô duyên nhớ nhung ngồi làm thơ
tật hư còn giữ tới
giờ
tháng ngày vần điễu lơ mơ quá nhiều
thích thôi chẳng đợi đến yêu
đã múa chữ nghiã lắm chiêu lừng khừng
hôm qua gặp một người dưng
khi hôm nằm nhớ cái lưng thế
là
tham lam ngỡ em ghé qua
cầm tay ta viết tà
ma mấy vần
nụ tình tuy chẳng bóc trần
em yêu dư thấy đường gân nồng nàn
đa tình đồng dạng tham lam
muốn cai đâu có dễ
dàng chi đâu
nhìn em, tập ngắm phía sau
mà sao vẫn thấy đau đầu câu thơ
Luân Hoán
gió đến
từ bão