Th Phn

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

đã một thời cho thơ mang kiếm

xông xáo vào mặt trận linh thiêng

trong phản chiến làm người hiếu chiến

từng vụng tay đào huyệt hồn nhiên

 

thiếu ý thức để rồi ngã ngựa

ngậm bồ hòn an phận xa quê

đêm đợi ngoài cửa

ngày vẩn gom nỗi ê chề

 

cũng chẳng phải tuổi già sức yếu

dửng dưng thế sự quê nhà

hơi ngán ngẩm cước quyền ngọn bút

chen tay đua từ cõi quê xa

 

thiếu đe dọa làm chùn nhiệt huyết

quá an toàn mất hứng vung gươm

cũng thể tấm lòng hẹn hẹp

không dám phiền chữ nghĩa văn chương

 

nỗi đau bản thân trực tiếp

mất đất vườn lạc mộ cha ông

ngậm ngùi thở tiếng buồn riêng rẻ

vọng như đêm chó sủa trăng rằm

 

thơ chữ dẫu mang đầu đạn

nổ dồn tan mươi phút trong lòng

không yểm trợ cũng tiếp viện

vẫn như xưa đạn giữ trong nòng

 

Luân Hoán

15-10-2012