Dáng Xuân
Luân Hoán
chiều vàng ngồi
hóng gió
nhìn mây trước
hiên nhà
mây trắng mất quyến rủ
khi em chợt
đi qua
dáng xuân như
vệt nắng
hồn vương hương đôi tà
thơ ngây chợt
bẻn lẻn
rùng mình chạm
mắt ta
mắt xanh chừng
mười sáu
môi hồng chớm hai mươi
gót son cánh hoa nở
rạng ngời đoạn đường
vui
mỗi bước em gieo nhạc
đàn vọng từ thiên thai
ta chẳng là bồ tác
lòng chao gió
hiên ngoài
gắng ngồi trong bủn rủn
á khẩu trước nguồn hương
bước em kéo
dài mãi
sợi thơ tình nhớ thương
Luân Hoán
12-2012