Xốn Lòng
chợt thấy lưng hồng là trang giấy
thèm viết bài thơ thanh
thoát tình
ô hay ngòi bút
sao run rẩy
ngại vụng tay run xướt da xinh
thoáng gặp dưới da sợi máu biếc
ửng nồng phiến lụa vóc thanh xuân
dòng sông êm ả xuôi về suối
ẩn hiện mơ hồ mương sống lưng
cổ sáp ong cao lừng
ba ngấn
hơi thở, âm thanh chờ
phát hương
búi tóc chừng như đang gói nắng
sót rơi mươi sợi nhớ lạc đường
tai đón lời
sen tâm sự
với
trời đất vô cùng trong
mắt nghiêng
nghe rõ nhịp tim tình xao động
lòng người
nằm giữa lòng thiên nhiên
chẳng dám nghĩ về nguồn thánh thiện
mơ hồ hư thực vốn chân như
dây treo hờ hững chùm nghệ thuật
xốn lòng thơ chưa đượm ngôn từ
Luân
Hoán
26-01-2012