Kinh
Niên Mất Ngủ
1.
vào tuổi mười bốn, mười lăm
giấc ngủ đến chậm v́ ham chơi đàn
cũng th́ “tích tịch t́nh tang”
thiên hạ lắm kẻ đàng hoàng thành danh
riêng ta t́nh sớm trưởng thành
làm tên bị nhớ nhung hành kinh
niên
2.
giấc ngủ tiếp tục ở riêng
khi chăm một đám dính liền núi sông
đêm đêm thật khó yên ḷng
sinh mạng cả đám đi đong tức th́
lo sợ nặng
c̣n hơn ch́
đè trên mí mắt hồ
nghi trùng trùng
3.
đến khi ấm chiếu đủ mùng
giấc ngủ cũng chẳng nằm chung đêm dài
gót chân đôi mắt của ai
thấp thoáng những chuyện liêu trai hoang
đường
4.
vào đời lạc nẻo quê hương
lo sơ sơ,
chỉ hơi buồn... vẫn không
có được
một đêm mặn nồng
với đệ nhị khoái cho ḷng b́nh
an
5.
mấy chục năm liền cưu mang
an thần, thuốc
ngủ đồng sàng cùng ta
năm nay, nói dốc: chưa già
dù có trạng thái quáng gà khơi
khơi
đêm về dẫu cô bạn
đời
chịu khó ru, cũng ngủ
chơi vài giờ
tội đồ chẳng phải văn thơ
thật ra, nhờ chúng quên thao thức
nằm
6.
nhiều ngài bác sĩ đă
ngăm:
mất ngủ, thần chết đến thăm bất ngờ
tim mạch vôi dễ đóng
vào
béo ph́ rồi áp huyết
cao thất thường
trầm cảm dẫn đến tiểu đường
vân vân... nhiều thứ khó thương đến t́m
7,
riêng ta, suy từ chính
ḿnh
quả thật chưa hẳn t́nh h́nh khẩn
trương
có chăng tăng nỗi buồn buồn
sờ tay kiểm chứng da xương ngậm ngùi
Luân Hoán
01-02-2012