Bên
Hồ
Bơi
mặt nước
trong xanh như đoạn sông
tay ai thật khéo bứng về trồng
khuôn viên khoáng đãng cây nuôi gió
thả hát vu vơ những tiếng lòng
nắng ửng hồng trên phiến da thơm
mây theo xuống tận nước phiêu bồng
em nằm giáp giới bờ sinh tử
bờ tử sinh em mộng
thong dong
dưới mặt hồ nghiêng gợn nước chao
em vừa mới bón những
gì vào ?
lông mi cong vút mòn một chút
?
có vết tì sưng ửng
cõi nào ?
ta thoảng nghe chừng lũ gạch hoa
khoe cùng gạch đất nỗi đậm đà
câu thơ bất chợt lồng ghen tức
đẩy ngã ta vào chút
xót xa
hồ đẹp em xinh, chuyện
bình thường
say thơ một
chút cũng dễ thương
ta, người
hạ giới hơi vơ vẩn
lẩm cẩm sinh thêm ít
sợi buồn
em tắm tự nhiên, tắm thảnh thơi
tắm cùng mặt nước, cùng khí trời
cùng mây, cùng gió, cùng
chim hót
cùng với tình thơ ta
chơi vơi
đời đẹp,
mời em cảm ơn đời
cảm ơn ta nữa, kẻo
không thôi
câu thơ ta mất nơi
nương tựa
chạy lạc vào tim em,
chết người
!
Luân Hoán
03-02-2012