Không Phi

Chuyn Tình Tay Ba

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

nhớ lại ngày xưa, ta quá khờ

đầu đời, dại gái thật ngây ngô

cùng một lúc: một đôi bạn

hầu hạ một lần cả hai

 

A, dáng thanh thanh da phớt nâu

trái xoan lấp lánh mắt bồ câu

mũi cao kín đáo hương thoang thoảng

tiếng phổi vào ra trầm lắng sâu

 

B, vóc thịt da thon thả hồng

thơm phưng phức ruột dừa non

long lanh mắt chứa hồ sương ngọt

môi miệng hương hoa thay hương son

 

A, thả tóc thề, cao chạm tai

(tôi ngầm đo thử với tôi hoài)

ngón tay tròn nhỏ dài như bút

(tôi nắm từng đêm, mộng thảo bài)

 

B, xỏa tóc thề, tầm ngang tôi

(tôi hơn nhờ tóc vói mây trời)

cũng tay cán bút không hương mực

( ấm như mùi hơi thở tôi)

 

A với B, đôi bạn chí thân

chung trường, chung lớp, láng giềng gần

chúng tôi chưa phải gia đình Táo

nhưng mỗi ngày thân chụm lấy thân

 

tôi chẳng ai thật ràng

trái tim thinh thích cả hai nàng

cũng may nhờ lớn hơn vài tuổi

nhiều lúc sướng rân, được làm tàng !

 

kỷ niệm vài năm ít ỏi

nhớ như in đấy, nhắc làm chi

niềm vui phải hạnh phúc

cả những nhói lòng một đôi khi

 

đố bạn tôi nghiêng về cõi nào

hơi nghiêng thật, chẳng ra sao

tôi khờ, tôi vụng, tôi ngu ngốc

cả hai cùng hóa kiếp thơ

 

kết thúc, trắng tim vẫn lời

tôi giàu ích kỷ quá đi thôi

không thương ai cả, tôi yêu hết

đành trốn bất ngờ, cam rút lui

 

chưa phải chuyện tình tay ba

bởi tôi mộng đến người ta

người ta mỗi kẻ ra sao nhỉ

anh cả, anh hai, hay... bỏ qua!

 

chẳng biết làm chi lòng của người

trái tim bóng hình tôi

(nghĩ cho oai vậy, cho thơ thẩn

đậm chút hương xưa gởi đất trời)

 

thôi đã qua năm-mươi-lăm năm

quê nhà một đóa giữ hương trầm

Hoa Kỳ một nụ hương còn đượm

phú quí tôi nguyên hai cánh hồng

 

cảm tạ nỗi ngu ngơ thuở nào

đâu ngờ ngu vậy cũng làm thơ

ngẫm ra tai hại cho đời thật

lỗi của các em, biết làm sao !

 

Luân Hoán

13-02-2012