Tìm
Người
Chưa
Yêu
gởi Trân
Châu
tranh
ViVi
nghe đồn em ở xóm Nại Hiên
nhà trong con hẽm nhỏ nghiêng nghiêng
cỏ cây hoa lá cùng
em thở
hơi nước
sông Hàn thoảng hương tiên
tôi đạp xe đi dọc
bờ sông
thảnh thơi chính hiệu gã lông bông
sau lưng gió núi Sơn
Chà thổi
hồn chẳng theo mây cũng
bềnh bồng
không biết ngõ vào nhà
em đâu
cây vông đồng lớn ở
phía sau
hình như mách bảo điều gì đó
ngoái lại, lạ chưa, lá lắc đầu
tôi chẳng nản lòng, thắng nhẹ xe
tai vươn tám hướng, lòng im nghe
hương em đâu đó trong trời gió
kỳ lạ, em như ở cận kề
nhẹ đạp xe vào hẽm
trước tiên
vài con chó vẫy đuôi, thật hiền
tôi cười
thân thiện, quay ra lại
lòng ấm áp mùi vị
bình yên
lười, bỏ hẽm hai, vào hẽm ba
vườn xanh nối kết nhà qua nhà
thả hồn ngắm kỷ từng sân gạch
ngẫm nghĩ đoán chừng bóng dáng hoa
con hẽm hình
như chẳng cuối cùng
dẫn tôi vơ vẩn đạp lung tung
xuyên qua hẽm khác rồi hẽm nữa
huýt gió vu vơ cho có
chừng
chẳng phải một lần như thế đâu
mỗi tuần vài bận nối
tiếp nhau
tôi đi tìm lại cô
Trưng Trắc
trong lễ Hai Bà, thoáng
liếc nhau
và cuối cùng rồi cũng thấy em
“người
trần mắt thịt”, có họ tên
đương nhiên là vậy, không
gì lạ
chỉ khác hình như có
ai kèm
tim nhói y như ai véo
chơi
chưa yêu kỳ lạ vẫn bồi hồi
đi tìm, mới đúng niềm vui thực
sao phổi khi không muốn
hụt hơi
lại đạp xe về dọc
bờ sông
ngược chiều gió thổi vẫn thong dong
vải lòng làm nắng cho trời ấm
một hạt Trân Châu rớt
khỏi lòng
Luân Hoán
16-02-2012