Nh́n
Nhau Qua Giọng Nói
mỗi tháng gắng gọi về đôi bận
nghe lời nói chuyện, đoán h́nh dong
mừng anh âm giọng c̣n vang mạnh
hơi thở quê hương thoáng ấm ḷng
câu chuyện đời thường vẫn tới lui
bữa cơm, giấc ngủ trộn buồn vui
lan man trăn trở ḍng thời sự
hai lăo ngoan đồng ngỡ đôi mươi
bức rức chuyển qua chuyện mả mồ
từ đường
bị bứng chuyển đi mô ?
anh chỉ loang quanh, không
đoán được
nền đất nhà cha chừ hư vô
cḥm xóm, bà con nhắc từng tên
có người
nhớ rơ, có người quên
ai mới gă con, ai vừa
chết
chuyện khắp đông tây, chuyện trước thềm
chuyện chính chẳng hề dám nói ra
hiểu ngầm thương nhớ ngấm thịt da
nhiều khi nghe thoáng hơi
buồn thở
nghiêng má qua bên, thầm thở ra
anh với em, không giống
bạn bè
tuổi đời đă sống khá so le
nhớ như in được anh ṿ tóc
cho mấy đồng ra ngay gánh chè
chết hụt cùng nhau trong
một lần
xe đ̣ Cẩm Lệ ngă triền sông
anh nằm bệnh viện hơn một tháng
vết sẹo đầu em c̣n nổi vồng
kỷ niệm không nhiều, chẳng ít đâu
em không dám nhắc ḿnh nữa đâu
mỗi ngày chợt nhớ ra vài chuyện
xếp chẳng lớp lang ở trong đầu
mới tối hôm qua gọi về anh
chuông reo, em thuộc từng âm thanh
nhà đi đâu hết không ai bắt
tiếng-nhớ-thương-em dội ngược ḷng
Luân Hoán
02-5-2012