A Tỳ Nguyên Sa |
. | kinh dị ngày và kinh dị đêm hoàng hôn lạnh cóng tứ chi mềm mấy cành củi mục trôi về biển ngang cửa A Tỳ thấy chốn quen cứ tưởng mưa xong có nắng vàng cánh cửa ngang qua thế giới
buồn chết một ngàn năm chắc phải
sầu Nguyên Sa |