Ngược Gió
Tuệ Mai
. như thế, từ xưa mình vẫn buồn
không mùa đông núi sao mùi hương
không lòng biển cả sao nồng đượm
xanh ngắt triều riêng dậy sóng ngầm

mình vẫn buồn như thế tự xưa
xác thân riêng đó ngó ơ hờ
người ta  đã bảo: đời con gái
phải điểm trang về phương bướm hoa

người ta thường nhắc : thuyền con gái
tìm bến neo đi, kẽo bẽ bàng !
tôi nghe...tôi nhớ..nhưng tôi đó
tôi dắt tôi hoài - mặc tháng năm

Tuệ Mai
(Thơ Tuệ Mai)