Nhớ
Trần Lữ Vũ
. đi bao nhiêu nẻo đường trần
tâm tư anh bấy nhiêu lần nổi trôi
ngủ đầu sông, thức cuối đồi
sớm reo nắng hạ chiều ngùi khói thu
gác thơ, mộng mấy cho bù
hình hoa dáng bướm đã mù nẻo xa
không gian nào những phôi pha
thời gian nào biết đâu là thoảng qua
cuối ngày trông giọt mưa sa
vỡ theo giá lạnh luồn qua tiêu điều
nhịp chân lăn mỏi dốc đèo
chuông ngân cổ tự, suối chiều vọng âm

Pleiku,1975
Trần Lữ Vũ
(Phổ Thông số xuân 20.2.1975/SG)