Con Ðường Và Nhân Vật
Luân Hoán
. 1.

trên con đường thẳng A-B dài 100 cây số
một người khởi hành từ A vào mùa xuân
đi ngang qua mùa thu
rồi ngủ vùi suốt mùa đông băng gía
bây giờ là mùa hạ khô
gió bắt đầu từ phương nam thổi ra phương bắc
tên bộ hành vẫn một mình trên lòng biển xanh
như anh em

đố em biết nơi nào chúng ta sẽ làm lễ thành hôn
ký giao kèo đẻ con cho chính phủ ?

bây giờ trở về mùa xuân
giọt nước mắt này và bài thơ trên
không ai thèm nhớ, kể cả anh
tên học trò, nghe lời khuyên của bạn bè :
nên làm thi sĩ nếu không làm sĩ quan

ôi từ bài đại số sang bài thơ tự do một bước gần
như anh em

đố em biết nơi nào cưu mang chân tình anh
nâng niu hồn đất nước ?

khi tên du kích lén về hôm qua
rồi quả bom và chiếc cầu gãy đổ
như thân thể y
dưới lằn đạn của chúng ta
em có quyền ngoảnh mặt đi
nhưng không có quyền buộc tội cuộc triển lãm này:
chiếc khăn tang cho những người qua cầu
cùng y trở về cõi chết
rồi thân mật
như anh em
đố em biết nơi nào y là tên thù địch ?

con đường A-B dài 100 cây số
người bộ hành vẫn tiếp tục đi qua
bằng cuộc đời này
và nỗi tủi nhục của chúng ta

2.
đừng ngạc nhiên khi vào phòng tôi
con cá, con chim và con kiến nhỏ
đời sống tôi bày ở trên chúng nó
màu sắc âm thanh tình thương
và tất cả

buổi sáng ném lời ra ô cửa vuông
mặt trời huy hoàng trở về điểm nhớ
ngợi ca tự do từ lòng lồng nhỏ
trời cao
tiếng cao
theo nhau
cùng gió

buổi chiều hà hơi vào vách thuỷ tinh
buổi tối bày thân trên quyển sách xinh
chúng nó im nghe tôi thành chúng nó
chúng nó im nghe tôi thành chúng nó....

Luân Hoán
(Về Trời / Văn Học 1964)