Cực Ðộ
Trân Sa   
. khuya khoắt tôi ngồi như ma nhập
kêu tên ai bằng môi đắng ngậm lời
tôi cầu nguyện cho tim mình thôi đập
chết đi tôi, khỏi phải nhớ thương người

tôi xé toạc trái tim cho rách máu
bày phơi ra cho quạ mổ dơi về
tim đã nát, tình thôi đừng nương náu
máu dâng trào như nước lũ sông mê

tôi móc mắt đi. tôi mù đui hẳn
tay quơ quào níu được mỗi màu đen
tôi đập đầu vào tường cho vỡ nát
cho óc văng ra màu trắng tôi tìm

tôi chặt hai chân, không còn đi đứng
tôi bò lê trên cát, thét điên cuồng
hai mẩu xương chân quăng vào kỷ niệm
kể từ nay không biết đến con đường

tôi vẫn cười ư ? dù đã phế thân ?
tôi phải cắt môi này ra khỏi miệng
tôi bẻ vụn đi cho mất cả hàm răng
cho tan biến nụ cười thương âu yếm

rồi tôi sẽ trình tôi ra giữa chợ
thế nhân ơi cứ đứng lại nhìn coi
hãy ném đá đến khi tôi tắt thở
rồi vùi tôi vào Ðất Của Muôn Loài

Trân Sa
(Ðiểm Tâm Cho Người Tình USA1990)