Tự Ðoạn Hoàng Xuân Sơn |
. | sớm mai lăn cổ xuống
giường với tay đụng phải vô thường bóng đêm mắt còn nhắm, mở chưa quen mà thân đã giạt ra miền phù sinh ờ sao bốn bể dập dềnh ngó mây mây nổi ngó mình mình trôi ngó sầu rượu nhạt cơm ôi sao đi sao ở sao dời núi non ? ngó riêng một khối tình mòn đẹp xưa môi má ẩn hồn trúc mai khổ tân lệ đã chào mời giọt nằm cuối cuộc tan vơi tạc thù Hoàng Xuân Sơn |