Thơ
Giang
. 1.Poker
ta tố hết đời, canh bạc cuối
người dám cùng ta chấp cuộc chơi ?
hay thôi, ngồi lại, ta cùng uống
bàn chuyện nhân gian vá đất trời
nói chuyện trăng tan và tuyết nguyệt
một chút hoàng hôn, chút mưa bay
chỉ xin đừng nhắc thêm gì nữa
chuyện ta yêu người hay yêu ai ?

(Hợp Lưu 46 tháng 4&5-1999)

2.Chân Dung
đỏ, rất đỏ - ta tung màu lên tóc
và xám xanh, lấp đầy hai con mắt
ta vẽ ai đây giữa đêm tàn
thắp sáng trong tranh, trăm ngọn nến
réo hồn ai bằng hơi thở khan
phải rất trắng như lòng ta thanh khiết
vẽ như điên những ai oán muôn trùng
vẽ như điên tiếng khóc ta rất nhỏ
bằng chút màu như của đất chôn

(Văn Học 158/USA tháng 6-1999)

Giang