Cuối năm 1963
Nguyễn Nho Sa Mạc
. ta đứng trên bờ cao lịch sử
nhìn những người đi qua
khi bức tường đổ xuống
trời Việt Nam nở hoa

những trái tim không rụng
những bàn tay với lên
những linh hồn ngã gục
những viên đạn bạo hành
những hàng cây thập tự
đất còn vang âm thanh
cho cây mầm bén rễ
xanh màu xanh của trời
thơm mùi thơm của đất
giống Lạc Hồng ta ơi

lịch sử đầy bất khuất
lịch sử đầy đấu tranh
con mắt này lửa đỏ
con mắt này yêu thương

những mai mặt trời mọc
những chiều xuống mù sương
ta nghe từng tiếng khóc
ta nghe từng tiếng cười
đi vào lòng lịch sử
hỡi anh em bạn hữu
người Việt Nam mến yêu

Nguyễn Nho Sa Mạc