Khói tụng
Vũ Kiện
. buổi sáng dậy với tay tìm tẩu thuốc
mới biết mình vừa trót để quên
một buổi sáng vi vu nhà đứa bạn
giữa khuôn vườn hoa táo rụng thần tiên

cái tẩu thuốc mày tao chia đời lận đận
gõ đế giày lẽo đẽo mình theo nhau
bập cho nổi tình nồng dâng nghĩa mặn
bập cho bùng sương khói réo chiêm bao

ôi điếu thuốc đầu tiên thời chín tuổi
lén mẹ cha đốt đáy kín phòng sâu
diêm chớm bén còn run tay vụng dại
mà ngây ngây như mím nụ hôn đầu

cũng có lúc quê hương nhiều mất mát
tìm cội nguồn, vê núm thuốc lào say
làng Tiên Lãng cô nào còn kín nhụy
lửa tôi tình, hoan lạc đất trời quay

kệ bao giấy, mẹ, lắm lời căn dặn
châm điếu này cho bớt cái cô đơn
dù khói ác làm ung thư lá phổi
cũng còn hơn buồn lở lói trong hồn

Vũ Kiện