khi gươm bén của trí cùn
chém lên chữ viết
ta chém ta thành hai mảnh trắng, đen
mảnh đáy vực hai chân xiềng xích trói
mảnh hư không tay đỡ mặt trời chìmta chạy mỏi qua suốt vùng trí nhớ
dẫm chân trên từng mẩu vụn a, b
quanh quẩn mãi với tình xanh ý đỏ
chợt thấy ta khung vẽ trắng đi, về
trong nét chấm hết-đời-ta
thuở trước
hiện hồn ma xưa hoa cúc nở ngày
từng nét phẩy như những đường gươm bén
chẻ trái tim thành những ngón tay
ta vốn đã lâu rồi câm đá
núi
sáng hôm nay bập bẹ tiếng côn trùng
không từng thấy đâu cỏ yên, tơ biếc
sao bây giờ tơ biếc như cỏ nhung ?
đã gắng lắm làm tên khùng
giữa chợ
chó Hàn Lư vẫn hung hãn bên thềm*
quanh quẩn mãi với tình xanh ý đỏ
vẫn thấy mình khung vẽ trắng như đêm
12,1995
Nguyễn Sao Mai
USA
*lưu ly cổ điện chiếu minh nguyệt
nhẫn tuấn hàn lư không thựơng giai (Tuyết Ðậu) |