nhà sư ngồi tham thiền
nghe ngoài vang tiếng khóc
máu loang vầng trăng mọc
nỗi đời đau vô biênnhà
sư quên gấp sách
sách thiền mà, vội chi
nhà sư quên cất mõ
mõ chùa mà, lo gì
nhà sư cùng bè bạn
đêm đêm bàn việc nước
quê hương quang quẻ trước
kinh cầu ta nguyện sau
đã đành đời biển khổ
nhưng thuyền ai chao nghiêng
bao nhiêu người sắp đổ
tâm thiền đâu nở yên
từ đó phòng thiền lặng
đêm về trăng lên ngôi
soi từng trang sách mở
nhà sư đi đâu rồi
1982
Nguyễn Mậu Lâm
(Nổi Lửa / Quê Mẹ Paris1988) |