Một Tiếng Chim Vang Cõi Hữu Tình
Huỳnh Liễu Ngạn
. ngồi nhìn lên trời và nhìn mây
nắng xế nghiêng qua một chút ngày
anh lấy tay che cơn gió thổi
buồn như rụng xuống ở đâu đây

mười năm sông hồ mười năm trôi
nhìn lên nhìn xuống một chỗ ngồi
tháng tới mây bay qua đầu lại
một nỗi hoang liêu lại đâm chồi

tới lui cũng sự đời chật hẹp
làm sao quên hết nỗi buồn lo
ra giêng lòng vắng thêm chút nữa
vắng cả nhân gian tiếng gọi đò

qua rồi mấy bữa trưa ngồi ngó
quẩn quanh vô sắc với vô hình
(vô lẽ cứ nhìn lên trời mãi)
một tiếng chim vang cõi hữu hình

Huỳnh Liễu Ngạn
(tc Văn Học / USA#78 thg 10.1992)