Mượn
Hồ Minh Dũng
. mượn trời, để đội, vài năm nữa
che đỡ nắng mưa lúc bạc đầu
mượn người , tạm bợ, vài thước đất
lấp nắm xương tàn, phơi tình sâu

mượn đêm, bóng tối, ôm vầng trán
nhức buốt gậy ai đánh u đầu
mượn ngày, khuây khỏa, cơn hấp hối
đau ơi, bỏ nước chạy lấy người !

mượn đời, vài dặm , ra tới biển
ngó về tổ quốc, sống xô nhau
hai mươi năm rồi. Nợ...chồng chất
biết mượn gì thêm, mượn ở đâu ?

Hồ Minh Dũng
(tc Văn Học /USA #109 thg 5.1995)