Trùng Trùng
Hồng Khắc Kim Mai
. ngọn gió đông buốt da như kim châm. Trùng trùng một vòng vây. Từ bốn phương
trời xa xăm ai có về nghe cánh đồng thanh xuân rộn chín những rừng mưa.
Và ân ái và sãng khoái và cuồng nộ. Ðốt đuốc tìm ai trong mộ xem lửa xém cháy
một đời thơ.

mắt rưng giọt lệ sầu bi. Soãi cánh bay trong nghìn thu. Cánh chim tuyết cánh chim
tuyết cánh chim tuyết trên trời cao đêm trăng lu vàng úa. Lênh đênh linh hồn ta
như hoang vu đi trong hoang vu. Như vô tận thu thu trong sa mù. Trường giang
trường giang trường giang chảy giòng trống vắng đẩy đưa ta về đâu

đêm nay hãy cùng ta nốc cạn chén mê say
mở đường cho lửa bốc. Sóng thần cùng Thuỷ Nữ. Cột trời xanh ngát.
nghiêng nghiêng chiều xưa nhìn ta lõa thể. Ánh trăng ngà đâm xuyên. Vùng lụa
bạch Thơ thăng hoa. Hãy cùng ta chắp cánh mùa xuân giẫy cho chết từng cơn run

Ta vẫn trên đỉnh thời gian xem trận cuồng phong. Trái tim vỗ những hôn mê sầu
héo. Cỏ cây trùng trùng một vùng mông mênh
phân vân...

Hồng Khắc Kim Mai
12.5.1999