Chiều Cuối Năm
Ðạm Thạch 
. Chiều cuối năm chiều thấp ngang vai
Chiếc lá đuối đường bay nỗi nhớ
Câu vọng cổ hụt hơi ngừng lở dở
Ực ly đời cho cạn chén đắng cay.

Chiều cuối năm chiều thúc thủ hai tay
Kẻng tập họp gõ mặt người ngao ngán
Rừng núi ơi những năm dài bầu bạn
Cuốc xẻng tù đào đắp mộ cân đai.

Chiều cuối năm chiều co rút đôi vai
Khi gío mùa kéo qua sông lãng đãng
Con sáo ấy một thời hót sảng
Một hơi dài trào máu những tàn phai.

Chiều cuối nạm chiều nhớ thương ai
Gánh thăm nuôi oằn thời gian chờ đợi
Những người vợ giằm nỗi đau diệu vợi
Cho những lần hụt nước mắt chan chan.

Chiều cuối năm chiều đi biệt dạng
Góc hoàng hôn un khói quê nhà
Sợi nhớ bay lên sợi thương đùn lại
Những sợi buồn luồn lách thịt da.

Chiều cuối năm chiều đã rất xa
Con nước lớn lục bình trong tri nhớ
Bờ vọng tưởng chực hờ be, đắp
Thềm tương lai còn lụt đến bao giờ?

Ðạm Thạch