Thơ Phan Bá Thụy Dương
Phan Bá Thụy Dương
.

BÀI TÂM CA VÔ NIỆM 
gởi LTT, tặng Vũ Uyên Giang

1. 
Kìa ai, 
bên suối ôm ảo tượng 
Mắt dã hoang vu bụi lốc huyễn hờ 
Vũ trụ chết - 
tầng âm thanh lắng đọng 
Tay ơ hờ vuốt gió hát bâng quơ 

2. 
Tâm niệm lặn, 
lững lờ sương ốc đảo 
Gánh càn khôn u ẩn tiếng mưa khơi 
Tóc khô kiệt kết tinh mùi thủy thảo 
Thoáng mờ xa từng lượn sóng rã rời 

3. 
Qua cổng nắng 
soãi cánh mềm hải điểu 
Cát lao lung 
phủ ấp đá dung tình 
Ai thảng thốt ướp thiền hoa mỹ diệu 
Buông tiền thân, 
xua tự ngã u minh 

4. 
Mây xám tạc hình ẩn khách 
Xiêm y loạn lửa chân như 
Nguyệt tàn, cõi giam sấm động 
Cung thương lạnh phím ngù ngờ 

5. 
Rượu tàn, khuya - 
Rượu tàn khuya ngập ngừng chân du mục 
Réo gọi hồn phiêu lãng phách trầm luân 
Tâm huyền niệm - ý lạc loài vô thức 
Em – 
Em về chưa, sao vân ảnh chập chùng

6.
Thôi nhé em - 
giếng hồng hoang cô tịch 
Trót cạn nguồn lạch kín dấu chim di 
Đèo hun hút 
bạt ngàn -
đêm tận tuyệt 
Rải sa mù 
khuất bóng nẻo từ ly 

7. 
Sưởi hâm chi ngọn tình hương phấn cũ 
Ta về đâu - 
ta về đâu chiều đã mỏi cánh bay 
Lỡ tha hóa như rừng sâu tróc lá 
Loảng âm hao lã mộng gối dương đài. 

(Chùa Hang - Tuy Phong 05/05)


LIÊN KHÚC VÔ THƯỜNG
tặng Trần Thiện Hiệp

1. 
Đốt công án vất kinh thư khải ngộ 
Theo đường trăng - 
trăng khi tỏ khi lu 
Tìm người hiền nơi thâm cốc âm u 
Thỏng tay vào rừng giả làm ẩn sĩ 
Giòng sinh mệnh 
chừng nhuộm màu chướng khí 
Bến nhân gian ai quán niệm vô thường 
Hành trình xa ngựa đà lỏng dây cương 
Trên vách núi chân dung in mờ tỏ 

2.
Ném công án chôn kinh thư bất ngộ 
Nương sông ngòi biển cả tới an nhiên 
Nửa u hoài, nửa chợt nhớ, chợt quên 
Bỗng tan tác cùng tiên thiên tự ngã 
Tay huyễn hoặc đề lời thơ trên lá 
Hồn xanh xao mờ mịt chốn tang bồng 
Người đâu rồi, 
người đâu rồi sao tịch mịch hư không 
Hương dạ thảo đang chớm mùa khai nở 

3.
Hủy công án buông kinh thư giác ngộ 
Vào chợ đời áo mỏng phất phơ bay 
Bụi khói mê man, 
chênh chếch nắng gầy 
Lời phố thị chập chờn như ảo giác 
Ta là ai - 
ta là ai sao tâm linh ngơ ngác 
Người là ai - 
người là ai mà sắc diện mơ hồ 
Rượu độc ẩm hề chân lạc loài đưa 
Mây biến dịch mưa chắt chiu giọt nhỏ.

Phan Bá Thụy Dương