Nghìn Năm Sa Mạc
Thành Tôn
. chiêu niệm Nguyễn Nho Sa Mạc

người nằm xuống hoang vu hồn sỏi cát
có nghe chăng lời nói hắt hiu này
kẻ ở lại nhìn đời e thẹn mặt
nên vô cùng mỏi mắt cánh chim bay

còn một chút buồn vươn lên cỏ mọc
một chút hồn thất lạc phố tình xưa
thấy gì khác hơn giọng cười tiếng khóc
chợt bâng khuâng xanh vầng mắt giao mùa

một năm đó còn gì trong cỏ mộ
tình đã đi ai kẻ nhớ về thăm
còn âm hưởng bước chân mòn mấy phố
cũng ngậm ngùi như hơi thở xa xăm

người nằm xuống giữa vô cùng sa mạc
chiếc hồn thơ bé bỏng ghé nơi nào
ai thắp khói cho bóng chiều râm mát
để canh trường thao thức mấy vị sao

còn nhớ gì khi mùa xuân tìm đến
khi tình yêu đánh thức giấc nghìn năm
làm chút nắng vàng cho dòng mắt thẹn
nghe hoang vu hồn sa mạc yên nằm

Thành Tôn
(Thắp Tình)