Cũng Vẫn Là Nghiêu Ðề
Hoàng Xuân Sơn
. chia sẻ cùng chị Phượng Giang & các cháu

chưa muốn về ? thì thôi, ở lại
cái ngước nhìn của bạn, chao ôi !
đía thêm vài chặp đêm khuya lắc
rân ran dưới đất chuyện trên trời

cũng vẫn là Nghiêu Ðề dạo trước
ngó con mắt thấy cười mỉm chi
vẫn tốt lành cái thân, cái vóc
tà tà theo, đời gấp gáp gì

dữ dằn chưa ! tháng năm vùn vụt
cây chuối trong tranh chắc đã gìa
ở ngoài này bọn ta còn trẻ
vẫn chích choè miệng nói ba hoa

xưa, mặc áo chim hoa cầm cọ
giong chơi ở Lê Thánh Tôn, nguyễn Du
trưa khát cổ vỉa hè Công Lý
ra Cái Chùa làm một ly de

bầy ngựa gỗ nhong nhong thời trẻ
vui bạn bè đàn đúm ca ngâm
hứng ôm đàn lên gãy một khúc
cũng rượu, trăng rười rượi hồ cầm

sáng phố nằm quắp sương còn ngủ
thấy mùa xuân cả đám anh em
thấy mơ màng con mắt đời sống
thấy tâm hoa một đóa rất mềm

rừng có cây dày xanh chôm đất
mặt trời sớm mai ngực an lành
đêm đại bác rung xa thành phố
bạn ở lính về một khúc quanh

ngã rẽ lên tranh đường chia cắt
tháng bôi đen màu mực thiếu thời
nửa câu thơ đành rành xẻ áo
xó đất nằm ngụm nước cầm hơi

gặp lại mười năm sau phố biển
thủng thỉnh nói cười như chưa hề
chiều hai đứa ngồi nhìn sóng tấp
bãi cát duyềnh xóa một chân đê

phà khói ấm nhìn ra đời cũ
góc xô bày từ hơi hám quen
ngủ một giấc say vùi chén khổ
trưa trật trờ kết một chiếu thêm

cứ tẳng tẳng Nghiêu Ðề thuở nọ
gặp đây rồi đi đâu mà xa
hai đầu huyễn xúm nhau thành thực
quanh quẩn đêm nghe một tiếng khà

Hoàng Xuân Sơn