tặng Bùi Chí Vinh
chén của ta đây tràn thêm nữa
thật tràn như bóng tối đêm nay
mười năm hoặc gỉa lâu hơn thế
ta uống ta như chén rượu đầyrượu của em cho thành cơn lũ
thành cơn hồng thủy lớn trong ta
ly chén đã nhiều năm xếp xó
giật mình tỉnh dậy giữa đêm khuya
xưa đã lỡ mời em uống
rượu
mời em nâng bổng chiếc ly không
kẻ say nào chẳng ra cường khấu
giận cõi-đời-không trấn lột mình
em có say vào hồn ta nghỉ tạm
cơn say dài đâu phải một đôi năm
kể chi những nỗi sầu dai dẳng
những lần ngậm đắng chiếc ly không
này em tỉnh dậy
ta nghe khóc
nghe lỡ đường bay giữa đại ngàn
ở đâu đó loài chim cánh cụt
đang âm thầm nghe cánh vạc bay đêm
Cao Thoại Châu
(Bản Thảo Một Ðời / 1991) |