Bạn Và Rượu
Luân Hoán
. tặng Phạm Nhuận

chưa biết yêu, đã tập tành uống rượu
men Lưu Linh lót dạ mấy mươi năm
em bữa nọ, véo đùa chơi một cái
rượu bung da thơm ngát chỗ đang nằm

bạn đã đến cụng ly năm bảy bận
trái sầu non treo lẫn trái sầu già
trong khoảnh khắc, cạn ly, thành huynh đệ
đất cùng trời vạn tuế lũ chúng ta

rượu đã biến thành một phần cơ thể
như tinh, đàm, nước tiểu, máu, mồ hôi...
ai bảo rượu không hòa tan với lệ ?
mà nhân sinh cạn được cốc tuyệt vời !

bạn ngất ngưởng tỉnh say quên cả sống
cùng với hoa, với nguyệt, với giai nhân
lòng vô lượng ngàn sau ai dễ biết
ngoài tửu đồ, một lũ nặng phong vân

rót tràn nhé, châm thêm cho đủ đậm
nhạc cùng thơ, văn, họa vọc mà chơi
rượu chưa hẳn tiếp hơi người dựng nghiệp
cũng đưa chân phiêu lãng ít chặng đời

ta được uống, được say bao nhiêu bận
cuối mỗi cuộc chơi lời một cuộc tan hàng
mỗi lần ngắm lũ chai, ly ngã đạn
nghe như mình rơi tuột chẳng âm vang

cảm ơn bạn, cảm ơn đời, cảm ơn rượu
trời đất trống không, chai cốc trống không
lòng cũng rỗng ? ồ không, lòng không rỗng
hương bạn chơi, hương rượu ủ trong lòng

Luân Hoán
(Mời Em Lên Ngựa )