Bỏ Làm Thơ Ði Uống Rượu
Hoàng Lộc
. đời chẳng còn ai quí kẻ làm thơ
ta mới nản văn chương, ngồi uống rượu

ba mươi mấy năm đôi lần tình phụ
ta đã ớn rồi con-gái-con-gung
khi giơ roi quất những cuộc tình khùng
ta quất trúng trái tim mình vô tội

ba mươi mấy năm đời ta lỡ mỏi
gã Khổng Minh trong truyện cổ buồn hiu
trước đổi đời danh sĩ cũng lêu bêu
hà huống gì ta một thằng say rượu ?

hà huống gì em lòng non thục nữ
yêu thiên tài, yêu chỉ để làm duyên
nếu thiên tài đúng là những tên điên
chắc dễ nguôi khuây một đời gió thổi ?

ta đây nản văn chương tìm quán rượu
bởi chẳng còn ai quí kẻ làm thơ
sợi tình cừu em thả xuống ngày xưa
đã quấn đủ bao nhiêu vòng oan nghiệt ?

xin cảm ơn em hành ta thấm mệt
để yên lòng mê rượu, bỏ văn chương

1973
Hoàng Lộc
(Qua Mấy Trời Sương Mưa / 1999)